Cô bé cắn răng bảo Dận ngạch nương từng dạy, bảo giúp tiếp tục ấn, đó lớn tiếng gọi hoàng a mã.
"Mọi tránh , tránh hết ."Nhục Nhục bò đến mặt Khang Hy kéo , cô bé run rẩy : "Hoàng a mã, chỉ thể cứu Đại ca thôi, mau cứu ."
Khang Hy đỏ mắt Nhục Nhục, hiểu cứu thế nào? Trong đầu là Dận Thì, dáng vẻ lúc mới sinh , hồi nhỏ, cả hình ảnh hai ngày vẫn còn với cùng cải trang vi hành.
"Ngạch nương từng , hoàng a mã là chân mệnh thiên tử, dùng miệng truyền khí cho Đại ca nhất định thể cứu . Trong câu chuyện ngạch nương từng kể cho con như , nhất định sẽ , chúng thử , thử ?" Nhục Nhục vội vàng kéo Khang Hy.
"Hoàng quý phi nhất định là đúng, hoàng a mã..." Dận Chân cũng hoảng loạn, hoàng quý phi luôn đáng tin, nàng nhất định sai, nhất định sai .
Khang Hy cả run rẩy Dận Chân và Dận Kỳ đỡ dậy, Nhục Nhục kéo đến bên cạnh Dận Thì. Nhìn Dận ấn từng cái từng cái, mồ hôi và nước mắt hòa mặt.
Mặc dù tin kỳ tích, nhưng vẫn theo lời Nhục Nhục , Khang Hy cúi thổi từng ngụm khí miệng nhi tử.
Sau đó kỳ tích thực sự xảy .
Đột nhiên Dận Thì còn hô hấp run lên, ho khan liên tục nôn nhiều nước.
Dận Thì ngừng nôn nước, n.g.ự.c cũng bắt đầu phập phồng. Khang Hy mặt đất rơi lệ, thái y cứu ... Đột nhiên ôm chặt Dận Thì trong ngực, ngừng lớn.
Bảo Thanh là hài tử đầu tiên giữ , cho dù hài tử nhiều lúc khiến ghét bỏ, nhưng sự coi trọng của Khang Hy dành cho ngoài thái tử vẫn hơn những khác. Hắn thể chấp nhận hài tử lớn như đột nhiên mất .
"Khụ khụ khu, là tên khốn nào... tính kế... tính kế gia?" Dận Thì ho mắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-726.html.]
"Hoàng thượng, bây giờ vẫn thể ôm, để quận vương nôn hết nước hồ ." Tôn thái y thở một vội vàng khuyên: "Trong miệng quận vương vẫn còn bùn đất."
Khang Hy vội vàng đặt xuống đó Nhục Nhục nhào lòng to.
Khang Hy ôm nữ nhi lau nước mắt, hiệu lập tức điều tra.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Nhục Nhục đừng sợ, đừng sợ, . Có hoàng a mã ở đây, yêu ma quỷ quái gì cũng thể hại bọn con." Khang Hy ôm nữ nhi cắn răng khuyên nhủ.
Sinh thời Khang Hy từng nhếch nhác như , thậm chí bây giờ trong miệng vẫn còn mùi thối của bùn. quan tâm, Dận Thì đang hít thở ở đó, mắt cũng nỡ chớp.
Dận cũng lau nước mắt Dận Thì nhỏ giọng gọi: "Đại ca!"
Dận Thì quan tâm những khác, chỉ cảm thấy chỗ nào cũng vô cùng đau. Tôn thái y lật đè lên bụng bắt đầu ấn lưng để nôn hết nước .
Nhục Nhục mệt , lau nước mắt với Khang Hy, cô bé định câu cá cá chua ngọt liền thấy Đại ca đang vẫy vùng trong nước.
"Lúc đám Lương An nhảy xuống, Đại ca chìm xuống . Hoàng a mã, con thực sự sợ hãi." Từ khi sinh đến nay, những điều Nhục Nhục thấy đều là . Mặc dù cô bé từng đau lòng vì việc học tập, nhưng thực sự từng thấy việc gì thê thảm như .
"Xung quanh ai?" Dận đột nhiên hỏi.
Nhục Nhục gật đầu : "Vâng, ai, con mang theo nhiều, Đại ca lời. Ngạch nương , đến chỗ sàn tàu bên cạnh hồ nước đưa theo giỏi bơi lội. Đại ca thực sự chẳng lời gì cả, đợi khỏi , hoàng a mã phạt đánh để nhớ kỹ."
Dận và Khang Hy một cái, hai đều chuyện đúng, nhưng Dận Thì nôn hết nước , xử lý xong bùn đất còn trong miệng liền mê man, lên lời.