Dường như phỏng đoán thánh ý chính là bản năng của trong cung, vì , Minh Huyên chỉ nhận sự chăm sóc cẩn thận chu đáo của phủ Nội vụ, mà còn nhiều thứ phi trong hậu cung chú ý, ngay cả luôn thanh cao như Đông Giai thứ phi cũng lôi kéo thể là mới khỏi bệnh, hẹn Minh Huyên xem kịch.
"Ta xem hiểu, ." Minh Huyên trực tiếp từ chối.
Mặc dù trời rơi nhiều tuyết, nhưng mà thời tiết vẫn lãnh.
Trời lạnh như , ở trong điện chơi với Cổn Cổn ? Ăn lẩu ?
Đi ngoài hứng gió lạnh để gì?
Minh Huyên chỉ từ chối lời mời của Đông Giai thị, tất cả những buổi tụ hội trong hậu cung, nàng đều tham gia.
Minh Huyên cảm thấy ở cùng mấy Xuân Ny sẽ thoải mái hơn một chút.
Xuân Ny cầm một chiếc búa nhỏ bên cạnh đập hạch đào*, nàng ăn những quả vỡ, những quả thì đưa cho Minh Huyên, chủ tớ hai nhàn nhã trò chuyện.
(*Hạch đào: quả óc chó)
Một lát , Ô Lan cũng xuống, tiếp nhận việc đập hạch đào, nhưng nàng dùng búa nhỏ, mà chỉ dùng tay đập xuống một cái, hạch đào vỡ .
Minh Huyên hạch đào đập vỡ, mặt tràn đầy khiếp sợ Ô Lan, hạch đào bây giờ cũng là loại cải tiến vỏ giấy, bình thường ăn thì nhất định đập.
Vì , khi Ô Lan đột nhiên tay như , khiến Minh Huyên và Xuân Ny vô cùng kinh ngạc.
Hai Minh Huyên và Xuân Ni ở bên cạnh ngừng khen ngợi, gương mặt nhỏ của Ô Lan đỏ bừng, trong mắt lộ sự vui vẻ, động tác tay cũng mạnh hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-171.html.]
Không ngờ đập vỡ hạch đào thể khiến chủ tử vui vẻ như , Ô Lan cảm thấy tìm việc mà thể , cả đều tràn ngập niềm vui.
Ô Lan càng đập nhiều càng khống chế lực đạo, thậm chí nàng chỉ đập vỡ vỏ hạch đào mà ảnh hưởng đến thịt quả ở bên trong.
Ba ăn mấy quả liền dừng , nhưng mà Ô Lan đập quá nhiều. Nhìn một đống nhân hạch đào mặt, Minh Huyên cao hứng kêu các nàng tìm một chiếc cối xay nhỏ, để xay hạch đào, mè đen và đậu đen rang. Nàng quyết tâm, tuyệt đối thể trở thành mỹ thiếu nữ hói.
Ba vui vẻ đùa ở trong điện, đám cung nhân quét tuyết bên ngoài điện đều khỏi vươn cổ , mặt cũng bất giác nở nụ .
Các lão nhân quanh năm ở trong hậu cung, hiếm ai thể trôi qua cuộc sống nhàn nhã, cần lo lắng trách phạt, tương lai còn chỗ dựa , vì , hầu hết đều cảm thấy thỏa mãn.
Chỉ Lưu ma ma đầy mặt tâm sự, lo lắng sốt ruột : "Rốt cuộc chủ tử ý gì? Từ đến nay, Đông Giai thứ phi luôn sủng ái, từ chối như ?"
Nếu hoàng thượng tín nhiệm chủ tử, ủy thác trọng trách, chẳng lẽ nên cố gắng tranh sủng hoặc là nắm quyền ?
Ở trong cung hiện nay, sủng ái nhất chính là Đông Giai thứ phi, Lưu ma ma thật sự hiểu vì chủ tử từ chối qua ?
Cứ gì như , chờ đến khi trong cung nhiều hoàng tử, một quyền thế sủng ái, thế nào thể bảo vệ thái tử?
Trong tay Thu ma ma đang bưng sữa nóng hầm hập, nhắm mắt , trả lời.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà thể chủ tử của Vĩnh Thọ cung là một bướng bỉnh, ngoài , nàng là thích tranh sủng dã tâm với quyền lực. Chính vì nguyên nhân , cho nên thái hoàng thái hậu và hoàng thượng mới thể để thái tử giao hảo với nàng.
Lưu ma ma đáp , trong lòng thầm mắng một tiếng, bà chút lo lắng cho thái tử, quyết định sẽ với Lăng ma ma một câu, xem cách gì ?
Ô Lan xay xong một bình bột hạch đào nhỏ thì thấy Lưu ma ma qua cửa đại điện, nàng đột nhiên : "Trong thời gian , Lưu ma ma luôn nhắc nhở nô tỳ, đừng quên xuất của ."