Cho đến tận đêm khuya, cuối cùng thở của Nữu Hỗ Lộc thứ phi cũng đều đều, lông mày giãn ... Chìm giấc ngủ.
"Làm phiền nương nương."Trên đường đưa Minh Huyên về Vĩnh Thọ cung, Lương Cửu Công cúi , khách sáo .
Minh Huyên trả lời: "Lương công công cũng vất vả ."
"Nô tài dám, nô tài dám!" Lương Cửu Công vội vàng .
Minh Huyên chần chờ một chút mới với Lương Cửu Công: "Lương công công, vì hoàng thượng để quản chuyện ? Rõ ràng một công công cũng thể giải quyết mà?"
Lương Cửu Công do dự trả lời: "Nô tài lấy bản lĩnh lớn như ? Nương nương quá khiêm tốn ."
Minh Huyên thở dài, nhẹ nhàng : "Xem Lương công công cũng là một thành thật nha!"
Nàng cũng đợi Lương Cửu Công mở miệng tiếp: "Ta còn cho giữ Thư Thư Giác La thị, Lương công công trở về với hoàng thượng một tiếng."
"Nhất định nhất định!" Lương Cửu Công vội vàng trả lời, ông xong, dáng vẻ mệt mỏi của Minh Huyên, thấp giọng : "Hoàng thượng dự định năm sẽ phong tam phi."
Tam phi?
Trong hậu cung, nàng là một trong ba đãi ngộ hàng đầu.
Ồ! Chẳng lẽ nàng là tần, mà là phi ?
Có là một bước lên trời ?
Minh Huyên nghĩ đến đây, mỉm đa tạ Lương Cửu Công.
Lương Cửu Công ngại bán một cái nhân tình, ý định phong phi của hoàng thượng cũng ngày một ngày hai. Hôm nay, chẳng qua là xem thử năng lực xử lý sự vụ của Hách Xá Lý thứ phi. Mặc dù Hách Xá Lý thứ phi quá kiên nhẫn, nhưng mà xử sự công bằng, việc tất nhiên sẽ định xuống.
Minh Huyên cũng đắc tội với ngự tiền thái giám, nhất là lớn lên cùng hoàng thượng như Lương Cửu Công. Vì , nàng thuận thế mấy câu quan tâm.
Minh Huyên quan tâm khác, giọng điệu và sắc mặt đều chân thành, Lương Cửu Công vô cùng hưởng thụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-168.html.]
Đi theo hoàng thượng lâu, Lương Cửu Công cũng nhiều chuyện, cũng Minh Huyên là dã tâm, vì hai chuyện với thoải mái.
Trong lúc chuyện, nhanh đến Vĩnh Thọ cung. Khi hai đến cửa Vĩnh Thọ cung, trung vang lên một tiếng nổ lớn, Minh Huyên thấy pháo hoa rực rỡ.
Pháo hoa cực kỳ !
Pháo hoa Tử Cấm Thành càng , pháo hoa rực rỡ nổi bật bộ bầu trời đêm, vô cùng xinh !
mà Minh Huyên giống như pháo hoa rực rỡ nhất thời, sinh hoạt thoải mái, bình an sống đến chín mươi chín tuổi mới là mục tiêu của nàng.
Minh Huyên cứ như , im lặng thưởng thức, cho đến khi đột nhiên ôm lấy chân.
"Sao điện hạ tới đây lúc ?" Minh Huyên cúi đầu, ôm lấy Dận hỏi.
Dận ngáp một cái, : "Người , gì ?"
"Trong cung của Nữu Hỗ Lộc thứ phi xảy một chút việc, hoàng thượng để xem thử." Minh Huyên ôm một lát liền đặt bé xuống, dù thì nàng còn đang mang hài bồn hoa.
Dận nghiêng đầu, tự hỏi một chút mới hỏi: "Đệ khỏe ?"
"Vẫn khoẻ!" Minh Huyên lôi kéo tay của bé, : " mà Nữu Hỗ Lộc thứ phi và ngạch nương của cãi nên chút tức giận, cảm thấy thoải mái, thái y chữa khỏi . Còn nữa, chắc là , thể là mà, thái y còn xác định ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cãi ?" Dận kinh ngạc, chuyện gì mà cãi với ngạch nương của ? Không ngờ tới còn thể là , Dận nghĩ đến tam công chúa bèn nhíu mày, bé cảm thấy cũng quá mong đợi nữa.
"Có thể là ngạch nương của nàng thiên vị ?" Minh Huyên thuận miệng .
Dận liếc mắt Minh Huyên, đó, giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì, mặt mày hớn hở đắc ý : "Hoàng a mã của cô sẽ thiên vị, hoàng a mã chỉ thích, Bảo Thành!"
Sau đó, khẳng định : "Cô cũng thích, hoàng a mã, và di mẫu."
"Ta cũng thích điện hạ." Nếu thích, nàng sẽ nghĩ đến việc tích cóp bạc để nuôi bé.
Minh Huyên đang thì đột nhiên dừng , nàng cảm thấy khác thường, hôm nay Vĩnh Thọ cung cực kỳ yên tĩnh.