Khang Hy lắc lắc đầu, cuối cùng vẫn nỡ từ chối nhi tử.
Sau đó Dận bắt đầu vui vẻ , hôm nay những việc gì, ăn gì. Có những món nào ăn ngon đề cử di mẫu cũng thử, còn cả việc hôm nay cùng chơi trò chơi với thư đồng.
Khang Hy đầy ghen tỵ hết bức thư cho đưa đến Vĩnh Thọ cung.
Minh Huyên ngờ sẽ nhận thư hồi âm, nàng nghi hoặc mở thư , đó liền ngây ngốc.
Nàng chẳng nhận chữ nào chỉ bởi vì Khang Hy thư theo thể chữ thảo.
"Chữ !" Minh Huyên còn thể gì đây? Chữ của hoàng đế ai dám .
"Hoàng thượng ngài hồi âm cho thái tử." Người đến cúi đầu .
Ha? Hồi âm?
Minh Huyên chớp chớp mắt chữ thư, nàng vẫn thể , thì trả lời thế nào?
Suy nghĩ một hồi, Minh Huyên cầm lấy một trang giấy vẽ một bức tranh nhét thư bảo đưa cho 'thái tử'.
"Hà vi văn manh?" Khang Hy mở thư rút trang giấy từ bên trong , bên vẽ một con gấu trúc bẹp mặt đất, nó giơ cao một tấm bảng, bên : Ngô chủ văn manh dã!
Nạp Lan Dung Nhược hiểu vì hoàng thượng hỏi như , đáp: "Bẩm hoàng thượng, trong [thuế văn] giải thích, manh, mục vô mưu tử dã."
"Ngươi cứ thẳng là mù chữ ." Long Khoa Đa buồn bực .
Hắn ghét nhất chính là hành vi mỗi đều tìm điển cố để giải thích của Nạp Lan Dung Nhược.
Khang Hy khẽ ho một tiếng, ý nghĩa của từ văn manh hiểu, nhét thư trong phong thư vứt cho Lương Cửu Công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-155.html.]
Sau đó Long Khoa Đa : "Phủ của chuẩn thế nào ? Đầu xuân năm đưa sính lễ ?
Tác giả lời : Khang Hy: Nữ nhân của trẫm mù, nữ nhân của ngươi thì ?
Đầu xuân năm ? Long Khoa Đa chẳng hề nhắc tới vấn đề chút nào. hỏi là hoàng thượng, thể trả lời.
Hắn chỉ đành khẽ ho một cái do dự : "Bẩm hoàng thượng, a mã thần vẫn đang trinh chiến ở bên ngoài, thần dám tự chủ. Dù đây cũng là việc hôn nhân đại sự, vẫn cần a mã ngạch nương chủ trì."
"Được , trẫm còn hiểu chắc, mau chuẩn xong sính lễ, sang năm trẫm còn định thêm của hồi môn cho Na Bố Kỳ cách cách nữa mà." Khang Hy nhướng mày .
Vân Mộng Hạ Vũ
Không đang sính lễ , biến thành thêm của hồi môn ?
Long Khoa Đa thể tin vặn : "Thần là biểu ruột thịt của ngài ?"
"Đệ xem?" Khang Hy nhướng mày cho một ánh mắt hiệu.
Long Khoa Đa suy sụp, nếu biểu ruột thịt của hoàng thượng, cần vì lý do gì tiếp xúc mật như với cung phi tương lai, còn thể sống tiếp ?
"Hoàng thượng, Khoa Nhĩ Thấm cách cách... phận tôn quý, cả nhà thần vô cùng kính trọng. Viện lạc của thần chọn xong ngày lành để xây dựng , việc cần thời gian. Hoàng thượng, biểu ca, cầu ngài cho thần thêm vài năm ?" Long Khoa Đa quỳ xuống đất cầu xin.
Bà điên thấy là tay, mà càng đánh trả thì nàng càng sức. Long Khoa Đa cứ nghĩ đến ngày tháng nước sôi lửa bỏng liền chỉ mong ngày thành hôn thể muộn một chút.
Mắt Khang Hy lóe lên khẽ ho một tiếng : "Lúc đưa sính lễ đầu xuân năm , ngươi thể bàn bạc với Hòa Tháp."
Hòa Tháp chiều chuộng nữ nhi , chắc sẽ giữ nàng thêm vài năm đúng ? Khang Hy tự tin cho lắm nghĩ.
Long Khoa Đa vội vàng tạ ơn, căn cứ theo những ví dụ xung quanh , chỉ cần thể hiện đủ sự coi trọng, thường nhà từ mẫu sẽ vui vẻ giữ nữ nhi thêm vài năm.
Nạp Lan Dung Nhược ở bên cạnh thấy, trong lòng cảm khái, hoàng thượng đúng là đối xử đặc biệt với Đông Giai gia nha.