Sau đó ôm mặt lóc chạy .
Khang Hy trợn tròn đôi mắt hẹp dài Na Bố Kỳ lao vút , chút nghĩ mà sợ cùng với may mắn.
Quả nhiên là một con cọp nhanh nhẹn và dũng mãnh, bảo nàng đụng nhân gia chứ bảo nàng tự thêm đất diễn như a? Không thấy mặt của biểu sưng ư? Không là thích biểu ? Đây mà là thích á?
Khang Hy tự cảm thấy thể thẳng hai chữ nữa.
Đông Giai thị cũng biến cố mắt khiến cho kinh hoàng thôi, nàng bước tới cuộn nắm tay nện lên nhà , nện : "Bảo đánh trả , đánh trả , ngơ ?"
Long Khoa Đa há miệng giải thích, nhưng thấy vẻ mặt khó xử của hoàng đế biểu ca và dáng vẻ sắp ngất của tỷ tỷ nhà . Cộng thêm cả đau đớn, chỉ cảm thấy hình như nhân sinh của sắp xảy biến đổi cực lớn?
Hậu quả của trận náo loạn đáng sợ, kể từ lúc Long Khoa Đa động thủ định sẵn còn quyền chuyện và năng lực phản kháng chuyện .
Đông Giai nhất tộc chịu nổi lửa giận của Khoa Nhĩ Thấm.
Na Bố Kỳ cách cách níu y phục chạy về Từ Ninh cung, thái hoàng thái hậu nổi giận lôi đình! Ngay cả hoàng thái hậu giờ mặc kệ chuyện hậu cung cũng trách hỏi.
Long Khoa Đa chỉ thể nhận tội, mặc kệ đính hôn , Đông Giai gia đều cho Khoa Nhĩ Thấm, thái hoàng thái hậu, Na Bố Kỳ cách cách và hoàng thượng một cái công đạo.
Lúc Long Khoa Đa đích đến xin , mặc dù chịu công kích dã man của Na Bố Kỳ cách cách và đánh thêm một trận nữa, nhưng may là nàng chịu nguôi ngoai.
Cuối cùng, chuyện hôn sự định xuống một vài tranh cãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-146.html.]
"Tào thị vệ quả nhiên là nhân tài!" Sau khi Na Bố Kỳ kể chi tiết, Minh Huyên lập tức trố mắt há mồm.
Na Bố Kỳ với vẻ đắc ý: "Vẫn là bản cách cách lợi hại, chẳng qua... thật là thoải mái a!" Từ lúc tiến cung đến nay hơn nửa năm, mấy ngày gần đây mới là thời gian thoải mái nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên bao giờ nghĩ rằng Na Bố Kỳ cơ hội thoát khỏi hoàng cung, dáng vẻ hưng phấn của nàng , nàng chút trầm mặc.
"Ta xin tộc của tỷ, những thứ là đồ bồi thường cho nàng . Nếu nàng gặp chuyện gì, đều thể giúp đỡ." Hai mắt Na Bố Kỳ sáng lấp lánh, bên trong đong đầy ánh sáng hy vọng.
Minh Huyên Na Bố Kỳ thoát khỏi hoàng cung và chuyển đến một cái hố khác sẽ sống như thế nào?
"Sau sống ở trong kinh, hơn hết cô nên giữ mối quan hệ với thái hoàng thái hậu, dù thái hoàng thái hậu cũng..." lớn tuổi.
Minh Huyên nàng , nhẹ giọng dặn dò.
Na Bố Kỳ nhếch miệng , ôm chầm lấy Minh Huyên và : "Cảm ơn tỷ, bằng hữu của , tỷ sẽ bao nhiêu vĩ đại , bởi vì tỷ cho nên mới thể chống đỡ tới lúc ."
Minh Huyên chút mơ hồ, chính thể trở thành sự tồn tại vĩ đại trong miệng khác ư? Nàng gì ?
Na Bố Kỳ nhiều lời, chỉ cực kỳ trịnh trọng đưa con d.a.o găm nạm ngọc cho Minh Huyên và : "Bằng hữu của , xin đừng từ chối tình hữu nghị của ."
Minh Huyên cầm lấy con d.a.o găm nặng trình trịch, cất giọng dặn dò: "Long Khoa Đa thật sự là , cách cách cẩn thận một chút."
"Không khác lắm! Đối với mà , thể rời khỏi hoàng cung chính là tự do, dù gả cho nào, đều sẽ sống . Đối phương , thể cưỡi ngựa, thể ăn thịt, đều là chuyện ." Na Bố Kỳ hề để ý .