Minh Huyên đến mặt nàng , thẳng: "Một tháng nay thái tử đến, phủ Nội vụ còn nhanh nhẹn giải quyết chuyện phân phó như nữa. Nếu bây giờ bắt đầu tiêu bạc, mười mấy năm thế nào?"
Na Bố Kỳ híp mắt , ngẫm đúng là thật, xem lúc thư cho a ba tranh thủ kể khổ một chút mới , để ông gửi cho nàng một ít vàng.
"Bữa để bổn cách cách mời!" Na Bố Kỳ tự giác lý giải nỗi khổ của Minh Huyên, nghĩ đến từng nàng trong nhà chào đón, nàng lập tức hào phóng .
Có mời khách? Minh Huyên lập tức gật đầu đồng ý ngay.
Vì ngăn cản thái tử bước khỏi Càn Thanh cung nên suốt một tháng nay Khang Hy cũng cách nào sủng hạnh phi tần. Lúc chính sự thuận lợi, chợt tâm tư ngoài dạo, vì thế, để chuẩn cho những ngày ở trong cung, đưa nhi tử đến Vĩnh Thọ cung.
Hương vị nồng đậm của Phật nhảy tường là giả, bạc của Na Bố Kỳ cách cách sử dụng đúng chỗ, Ngự thiện phòng cũng ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, Minh Huyên vốn dĩ cũng đói như , nhưng ngửi thấy mùi thơm của thức ăn chờ kịp nữa.
"Ngay cả Phật nhảy tường cũng ăn luôn ?" Lúc Khang Hy đưa thái tử đến Vĩnh Thọ cung thì ngửi hương vị , híp mắt trào phúng: "Xem nhân gia cũng nhớ con lắm ? Thái tử của trẫm ."
"Không di mẫu, nàng sẽ xài bạc của ." Dận nhẹ giọng .
Khang Hy hất cằm lên, ý bảo Lương Cửu Công thăm dò một chút, kết quả Na Bố Kỳ cách cách cũng mặt, hôm nay là Na Bố Kỳ cách cách gọi món.
"Bảo Thành ! Trẫm còn chút chuyện, đây." Đối với Khang Hy mà , thể ít gặp Na Bố Kỳ cách cách nào đó, cũng rảnh lo chuyện khác, trực tiếp rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-138.html.]
Dận nghiêng đầu dáng vẻ gần như chạy trối c.h.ế.t của hoàng a mã, bỗng cảm thấy hình tượng cao lớn của hoàng a mã trong lòng khỏi thấp xuống hai phân, thì hoàng a mã cũng thứ mà sợ a?
Phật nhảy tường, đúng như tên gọi của nó, ngay cả phật tổ cũng thể nhịn , phàm nhân như Minh Huyên thể kìm lòng nó, khi ăn hết một bát, nhịn đỏ mắt, ngon như , nếu ăn nữa thì bây giờ?
"Tỷ ?" Ngoài Phật nhảy tường, thổ hào Na Bố Kỳ còn gọi thêm mấy món cứng (/) nữa, đang ăn hăng hái, ngẩng đầu lên bỗng thấy hai mắt Minh Huyên đỏ hoe, nàng bèn hỏi: "Lại nhớ đến thái tử cừu con của tỷ ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
(/) món cứng (硬菜): món ăn lấy thịt chủ đạo.
Minh Huyên định phản bác thể? ánh mắt giống như thấy nhóc con.
Nàng lắc đầu, lúc đang là thời gian lên lớp của thái tử mà, Minh Huyên thở dài : "Nhớ , cách cách , còn ảo giác nữa , mà cảm thấy thái tử đến đây thăm ."
"Không ảo giác." Dận lời thì trực tiếp chạy tới lôi kéo Minh Huyên, đôi mắt đỏ hoe của nàng, vòng tay ôm eo nàng và : "Cô đến thăm di mẫu , đừng !"
Minh Huyên chớp mắt mấy cái, nước mắt từ trong hốc mắt chảy ngoài, đó cúi đầu , mà nhóc con thật sự đến , khỏi vội hỏi: "Sao đến giờ , ngài lên lớp ?"
Không là trốn tiết đấy chứ? bé cũng dám a? Nếu thái tử vì gặp mà trốn tiết, Khang Hy sẽ hận c.h.ế.t nàng luôn.
"Hôm nay nghỉ ngơi nửa ngày." Dận nhón mũi chân lên lau nước mắt cho Minh Huyên, mở miệng giải thích: "Hoàng a mã ngoài , lệnh cho cô đến đây ở mấy ngày."
"Ồ!" Không trốn tiết thì , Minh Huyên ôm Dận đặt đùi , múc cho bé một bát canh, : "Hôm nay chúng lộc ăn, ăn !"