Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-08-01 12:40:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Làm thần tiên cũng chẳng , Quảng Hằng cung, tên thấy chẳng ." Đây là đầu tiên Ô Lan ăn bánh trung thu, nàng là cô nhi, là võ tỳ Hách Xá Lý gia bồi dưỡng tạo thành. Sau khi theo chủ tử, nàng mới những ngày tháng thư sướng như thế , cho nên lúc kể chuyện xưa nhịn .

Minh Huyên hì hì, mặt trăng gồ ghề lồi lõm, cái gì cũng , nhưng giải thích thông tại bản như . Nàng bèn : "Chúng vẫn nên phàm nhân thì hơn, bởi vì thần tiên đều ăn cơm."

"Thần tiên gì chứ, bây giờ nô tỳ đang sống ? Nô tỳ cảm thấy theo chủ tử là nhất, chủ tử miếng ăn thì sẽ quên bọn nô tỳ, còn cuộc sống nào hơn thế nữa ?" Xuân Ny cảm thấy gió chút lạnh, vội vàng lấy áo choàng ở bên cạnh đắp lên Minh Huyên, nghiêm túc .

Minh Huyên mắng: "Nha đầu khờ nhà ngươi á, thể thần tiên , chỉ hầu hạ khác, ngươi ngốc ? Nếu để , thể thì ..."

"Đừng mà, di mẫu đừng thần tiên."

Minh Huyên đang chuyện với Xuân Ny thì phía đột nhiên vang lên thanh âm của thái tử, nàng ngoái đầu và thấy nhóc con đang giơ hai tay lên, hình như lén qua đây dọa nàng, kết quả nhịn chuyện.

Minh Huyên thuận tay ôm lòng, : "Sao hôm nay điện hạ tới đây?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Trung thu nha! Sao thái tử thể qua đây .

Dận nắm lấy vạt áo của Minh Huyên, nghiêm túc : "Làm thần tiên, đồ ăn ngon, cũng , Cổn Cổn, còn ... Bảo Thành, một chút cũng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-135.html.]

"Điện hạ đúng, thần tiên chút nào." Minh Huyên cảm thấy mắt chút m.ô.n.g lung, cứ cảm thấy đôi mắt của thái tử ngập nước, ngờ rượu trái cây dễ say như , nàng lập tức ôm Dận : "Không thần tiên, mặt đất với con ?"

Hai tai của Dận đỏ bừng, bé rụt rè gật đầu. Trước khi chuyện, Dận trừng hai Xuân Ny một cái, hai vội vàng thu thập một chút lui , phiền bọn họ chuyện.

"Hoàng a mã , quốc sự bận rộn, Bảo Thanh trưởng tìm Na Lạp thứ phi , cô... nhớ di mẫu." Dận dựa trong n.g.ự.c Minh Huyên, nhẹ giọng giải thích nguyên nhân bé đến đây.

Trái tim của Minh Huyên khẽ run lên, nàng cảm thấy bản nhầm, trong lòng mềm nhũn đến rối tinh rối mù, nàng cúi đầu nhẹ giọng bên tai bé: "Sau con lớn , sinh ít hài tử thôi , sinh nhiều quá di mẫu nuôi nổi."

Dận kinh ngạc khuôn mặt đỏ bừng của di mẫu, nàng ngừng lải nhải: "Nuôi hài tử tốn bạc, dù tiết kiệm lắm thì cũng thể bảo đảm cuộc sống của chúng sẽ hơn hiện tại. Nếu như con sinh nhiều hài tử, khả năng thật sự nuôi nổi." Nói mãi, mãi, Minh Huyên rót đầy một chén rượu trái cây, nàng ôm Dận ngừng thở dài, trong miệng còn lẩm bẩm: "Đã tiến cung dính dáng đến thái tử mà, con , con đáng yêu như chứ? Sao khiến yêu thích như , khiến thể buông bỏ , nếu con như , sẽ cần bận tâm lo nghĩ nhiều thế ."

"Dù cô là thái tử, di mẫu cũng thích cô ư?" Dận ánh mắt mê li của di mẫu, dáng vẻ giống như Cung vương khi uống rượu với hoàng a mã , uống say thì bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ.

Lúc hoàng a mã lời đại nghịch bất đạo của thúc , ngài một câu thế , rượu lời . Cho nên lúc di mẫu say ?

Nói say thì đến mức đó, nhưng quả thật uống nhiều, mấy lời nghẹn ở trong bụng bấy lâu nay đều tuôn hết ngoài.

Minh Huyên rót rượu, cuối cùng say thật.

Loading...