Nghe bà đỡ báo tin vui xong, Tiêu Duệ ngây một lát, hề liếc con trai lấy một cái, kiêng kị phòng sinh, đến giường cầm tay Dư Lộ.
Trán Dư Lộ mướt mồ hôi. Cô Tiêu Duệ đang chút buồn bực, "Sao đây, đứa nhỏ , đứa nhỏ , bà đỡ nó là một bé trai đấy."
Tiêu Duệ thở dài, " , là bé trai."
Dư Lộ thấy mất hứng, trong lòng chút tủi con trai, "Con trai thì , con trai cũng mà, đừng trọng nữ khinh nam quá như chứ."
Tiêu Duệ lập tức cam đoan, "Sao , sẽ trọng nữ khinh nam. Ta sẽ thật thương nó, dạy nó sách, dạy nó tập võ, dạy nó học quy củ, dạy nó thế nào để trở thành một nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất."
Từ lời của , Dư Lộ rằng, khi Đại Hoàng tử lên ngôi, Trưởng tử của họ sẽ phong Vương.
Cô gật đầu, : "Ta . Chàng sẽ dạy bé trai, sẽ dạy bé gái. Sau , sẽ sinh cho một áo bông nhỏ, để ca ca của nó bảo vệ nó."
Tiêu Duệ gật đầu thật mạnh.
Hắn , về ca ca ở xa ngàn dặm, sẽ cơ hội để bảo vệ .
Dư Lộ : "Được , nghĩ tên con lâu , bây giờ nghĩ xong ?"
Hắn tư cách nghĩ chứ.
Tiêu Duệ thở dài, : "Tiêu Cảnh Thành, nàng thấy thế nào?"
Thấy cũng thể đổi. Đây chính là tên do phụ hoàng đặt, thật nghĩ rằng phụ hoàng vẫn nhớ mà đặt tên cho con .
Tiêu Cảnh Thành... Dư Lộ gật đầu, : "Vô cùng , lấy tên . Ta mệt quá, ngủ lát đây."
Tiêu Duệ gật đầu. Sau khi Dư Lộ ngủ, mới kêu thu dọn phòng sinh, tự tay đổi y phục cho Dư Lộ, ôm đến phòng chính.
Về phần con trai Tiêu Cảnh Thành của , chờ đến khi cha bé xong hết việc, rốt cuộc cha bé mới đến bé.
Tiêu Dật khuôn mặt và thể nhỏ bé màu hồng hồng của con trai , nhịn thở dài trong lòng.
Đích Trưởng tử của , đứa con đầu lòng của , thể dạy?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-284-ket-thuc.html.]
Hắn tư thế vυ" em ôm đứa nhỏ, hơn nửa ngày mới rốt cuộc dịu dàng : "Đưa cho , để ôm nó."
Vυ" em đưa cho . Từ lúc đứa nhỏ vẫn còn trong bụng , vị nam chủ nhân luyện tập hằng ngày với cái gối, vυ" em cũng sợ sẽ ôm .
Tuy tập nhiều nhưng khi ôm đứa con nhỏ nhỏ mềm mềm tay, vẫn cảm thấy tim như nhảy cả ngoài. Cẩn thận ôm nó, ngay cả động cũng dám động.
Đổi sang một vòng ôm thoải mái lắm, tiểu tử thoải mái mở mắt , nam nhân đang cúi đầu , miệng chép chép, chuẩn .
"Đừng đừng ..." Tiêu Duệ nhỏ giọng , "Con ngoan, là cha con ."
Tiểu tử nháy mắt, dừng một lát, đột nhiên oa oa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Duệ càng hoảng sợ, vội vàng đầu giường, đó cuống quít trả tiểu tử cho vυ" em, khoát tay đuổi , "Nhanh ôm nhanh ôm !"
Vυ" em nhanh ngoài, vội vàng đến căn phòng sớm chuẩn từ cho tiểu chủ tử. Chỉ thấy màn lụa màu hồng, chăn nhỏ màu vàng nhạt, còn bàn trang điểm chuẩn xong, vυ" em đứa nhỏ trong ngực, nhịn đau lòng nó.
Đứa nhỏ đáng thương, cha con cứ nữ nhi mà nhi tử như nhỉ?
Lúc , Phúc Quất và Thạch Lưu tới. Hai đều đổ đầy mồ hôi. Thạch Lưu là hỗ trợ bên Dư Lộ, Phúc Quất là hôm nay việc ở trong phủ, đến khi trở về mới Dư Lộ sinh.
Vυ" em thấy các nàng tới, vội nháy mắt với các nàng. Sau khi Thạch Lưu cho bộ nha trong phòng lui xuống, bà lập tức rớt nước mắt, nức nở : "Hai vị cô nương, thấy lão gia và phu nhân đều thích tiểu thiếu gia, bây giờ?"
Thạch Lưu và Phúc Quất cũng Tiêu Duệ và Dư Lộ đều ngóng trông cái thai là con gái. Nghe xong lời của vυ" em, bộ dạng của bà, hai cũng chắc là chuyện gì xảy trong lúc hai mặt.
Hai gì, chỉ xúm xem đứa nhỏ.
Phúc Quất : "Phu nhân kêu dạy tiểu thiếu gia học võ, mạng của sẽ là của tiểu thiếu gia , hướng về ."
Thạch Lưu : "Vương gia thì đúng, chỉ là phu nhân cũng thích tiểu thiếu gia. mà cũng thích, cũng hướng về ."
Vυ" em rốt cuộc sợ sợ : "Ta, cũng hướng về tiểu thiếu gia!"
Tiểu thiếu gia Tiêu Cảnh thành giật giật lông mày, miệng nhỏ cũng chép chép, nhịn rầm rì hai tiếng: Ồn quá !
- --Hết---