Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 282

Cập nhật lúc: 2025-08-03 00:24:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Thục vốn đang cố sức , đây là vì lúc Tiêu Duệ rời phân phó tiếp tục bỏ thuốc cho nàng, nàng mới thể khỏi Thành Vương phủ. Lúc , Tiêu Dật như , nàng cảm thấy dù nàng giữ vị trí Thành Vương phi , nàng vẫn khác chế giễu. Nam nhân còn, con , Thành Vương phi như nàng còn chỗ nào hữu dụng chứ?

Lúc , Huệ Phi hai cung nữ thϊếp đỡ . Bà Lâm Thục và Lâm phu nhân, chỉ Tiêu Dật, nước mắt tuôn rơi.

Tiêu Dật tiến lên cầm tay bà, giọng cũng chậm , "Mẫu phi, đừng , nhi tử về ."

Huệ Phi lắc đầu, nghẹn ngào: ", nhưng Thất ca con... Thất ca con sẽ trở về nữa, đúng ?"

Sớm hôm nay, lúc như ?

Tiêu Dật trả lời, dùng sự trầm mặc lời đáp cho Huệ Phi.

Huệ Phi thành tiếng, chỉ im lặng rơi nước mắt, thả tay Tiêu Dật , cầm khăn tay lau khóe mắt. Bà đầu, hỏi Lâm Thục và Lâm phu nhân với vẻ chán ghét, "Các ngươi tới gì?"

Lâm phu nhân vội vàng tủi : "Nương nương..."

Hai mắt Huệ Phi trừng lên, Lâm phu nhân sợ đến lập tức ngậm miệng .

Lâm Thục còn cách nào, đành mở miệng, nhưng lúc nàng rơi giọt nước mắt nào. Nàng thích Tiêu Duệ. Không thích , bởi vì vì , nàng chịu sự chê của khác... Nghĩ đến đây, Lâm Thục phát hiện hai mắt cũng cay cay.

Nàng vội vàng thừa dịp nức nở : "Nương nương, Vương gia ngài ... Vương gia ngài mất, chỉ để một thϊếp, thϊếp sống ..."

Huệ Phi : "Vậy ngươi sống, cùng nó ?"

Khuôn mặt đau khổ của Lâm Thục nhất thời cứng đờ, Huệ Phi với vẻ dám tin, nhỏ giọng kêu: "Nương nương."

Huệ Phi nhịn : "Có lời gì, gì thì cứ thẳng . Bây giờ bổn cung tâm trạng cong cong lượn lượn với ngươi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-282.html.]

Nếu , nàng cứ thẳng .

Lâm Thục lướt qua Tiêu Dật, rốt cuộc mở miệng : "Vương gia còn trẻ tuổi như nhưng một đứa con nối dòng nào, con dâu ... Minh Nguyệt của Cửu bầu, nếu thể sinh con trai..."

"Ngươi cái !" Không đợi Huệ Phi tỏ thái độ, Tiêu Dật nhảy dựng lên, chỉ mũi Lâm Thục mắng to: "Đó là con trai của lão tử, ngươi bỏ ngay cái ý nghĩ đấy ngay! Ngươi ngươi xem, ngươi và cha ngươi đều thứ ! Cũng đúng, trúc măng , ngươi và cha ngươi đều giống , trái tim đều đầy đen tối!"

Huệ Phi bực như .

Lâm Thục, lẳng lặng suy nghĩ lời Lâm Thục còn hết.

Lâm Thục chửi, sắc mặt đỏ bừng lên. một nữ nhân con như nàng sống thế nào? Bây giờ Tiêu Duệ chết, mặc kệ là c.h.ế.t thật c.h.ế.t giả, dù nàng rời thì cũng rời .

Nàng thần sắc mặt Huệ Phi, đánh bạo : "Mẫu phi, Minh Nguyệt Chính phi của Cửu , dù đứa bé sinh thì cũng thể kế thừa vị trí của Cửu , nhưng nếu cho nó con thừa tự gối của con, con nhất định sẽ đối xử với nó như con ruột, vương vị của Vương gia đương nhiên cũng là của đứa bé ."

là Huệ Phi ý thật.

Tiêu Dật nghĩ như . Gã quát: "Ta cưới Chính phi, đời chỉ Minh Nguyệt, chỉ đứa nhỏ do nàng sinh. Sau phong Vương, đương nhiên con của thể kế thừa Vương vị của !"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Dật Nhi!" Huệ Phi cao giọng gọi gã.

Tiêu Dật thần sắc mặt Huệ Phi, lửa giận càng lớn hơn nữa, "Mẫu phi, là ngài cùng ý nghĩ với nữ nhân ?"

Huệ Phi lên tiếng.

Tiêu Dật bà thực sự ý , gã lập tức nhạt. Trong cơn tức giận, gã : "Mẫu phi, ngài thấy mất một đứa con đủ, còn mất thêm một đứa nữa ?"

Nói xong, gã xoay rời chút do dự.

Loading...