Thừa Nguyên Đế Đại thái giám báo công chúa Ngu Văn tới, chân mày cau chặt . Chuyện của Tiêu Duệ, ông cũng , nếu thì đương nhiên cho điều tra rõ, nên ông cũng vai trò của công chúa Ngu Văn trong chuyện .
Ông giấu sự chán ghét, "Đuổi nó ."
Đại thái giám khom lui ngoài, cũng khiến công chúa Ngu Văn quá mất mặt, chỉ : "Công chúa, Hoàng thượng đang bận, lúc rảnh, ngài vẫn trở về ."
Công chúa Ngu Văn : "Không , chờ ở đây là . Công công ngài cần xen ,"
Mặt Đại thái giám lập tức đổi. Lời của tuy êm tai chút, nhưng ai chẳng hiểu nó ý gì? Công chúa Ngu Văn , quá thức thời ?
Đương nhiên công chúa Ngu Văn đây là Thừa Nguyên Đế gặp nàng. Thế nhưng, hai ngày nàng , nàng thực sự rời .
Nàng mím môi, sắc mặt Đại thái giám .
Đại thái giám hừ lạnh một cái, để ý đến nàng nữa. Giờ là giữa trưa , trời nắng đến mức thể nướng cháy , nếu nàng chờ thì để nàng chờ !
Thừa Nguyên Đế phê hết tấu chương long án, ăn trưa xong, chợp mắt một lát, mới công chúa Ngu Văn vẫn còn chờ ở bên ngoài.
Ông đặt tách mới uống trong tay xuống long án, vui : "Cho nàng !"
Công chúa Ngu Văn Ngự Thư Phòng, lập tức quỳ xuống, "Ngu Văn gặp qua Hoàng Đế, Hoàng Đế an khang."
Thừa Nguyên Đế hừ lạnh một cái, khách khí : "Ngươi đến quấy rầy trẫm, trẫm mới thấy an khang!"
Người công chúa Ngu Văn cứng đờ, vội vàng cúi đầu quỳ rạp nền đá lạnh băng, nhỏ giọng : "Ngu Văn dám."
Thừa Nguyên Đế mất thời gian với nàng nữa. Năm đó đưa nàng Mông Cổ hòa , Thừa Nguyên Đế thấy thẹn chút nào. Không vì gì, chỉ vì năm đó Thừa Nguyên Đế và ruột của công chúa Ngu Văn mâu thuẫn lớn. Sau đó lúc của công chúa Ngu Văn chọn phò mã còn đ.â.m lưng Thừa Nguyên Đế một cái. Tuy lúc đấy chỉ là một vấn đề nhỏ nhưng khiến Thừa Nguyên Đế suýt thì mất tư cách Hoàng Đế.
Thừa Nguyên Đế cái gì cũng , chỉ một cái mà ngoài , đó là ông thù dai. Cho dù là khi đăng cơ khi đăng cơ, phàm là đắc tội với ông, ông sẽ tìm cớ quang minh chính đại thu thập.
Trước đây ông nhận nuôi công chúa Ngu Văn, một là vì huyết mạch của Hoàng gia Ngu gia đạp hư, hai là vì nghĩ khi nuôi lớn cũng sẽ chỗ hữu dụng. Dù tuy ông nhiều con gái ruột nhưng ông cũng nỡ tùy ý hi sinh tụi nó.
Cho nên dù công chúa Ngu Văn ngoan ngoãn, đáng yêu nhưng ông vẫn chọn nàng để đưa hòa . Dù tiếc cho con gái ruột, chọn con gái thì còn cần trả giá, bằng chọn một cha , gia tộc thích.
Những năm gần đây, nàng sống , Thừa Nguyên Đế cũng lòng giúp nên đồng ý đề nghị cho công chúa Ngu Văn về thăm của Đại nhi tử. việc công chúa Ngu Văn trong chuyện của Tiêu Duệ khiến Thừa Nguyên Đế khỏi nghĩ đến bà bốc đồng năm đó của công chúa Ngu Văn, nên càng ghét nàng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-275.html.]
"Ngươi cầu kiến trẫm, đương nhiên là chuyện , mau ." Ông thúc giục.
là, việc nàng đây?
Tuy công chúa Ngu Văn lấy hết dũng khí qua đây nhưng thật nàng căn bản nên thế nào. thấy sự kiên nhẫn trong giọng Thừa Nguyên Đế, nàng thể tiếp tục do dự nữa.
"Cậu Hoàng Đế, cầu ngài mau cứu cháu gái , cháu gái thực sự Mông Cổ nữa. Nếu nữa... cháu sẽ c.h.ế.t ở đấy mất." Nàng .
Mặt Thừa Nguyên Đế lộ vẻ kỳ quái. Ông khép mở miệng mấy , chỉ là vẫn gì.
Qua lúc lâu , ông mới khoát tay, : "Đã chết, thôi, dù ở kinh thành Mông Cổ đều hết. Nếu c.h.ế.t ở kinh thành, trẫm sẽ phái Đại biểu ca của ngươi tới mang thi cốt của ngươi về."
Công chúa Ngu Văn ngẩng đầu với vẻ dám tin.
"Cậu Hoàng Đế!" Mặc dù nàng Hoàng Đế thích nàng lắm nhưng nghĩ rằng, Hoàng Đế thể nhẫn tâm như !
Thừa Nguyên Đế cũng để ý đến nàng nữa, khoát tay, tự Đại thái giám đến kéo công chúa Ngu Văn ngoài, chờ nàng mở miệng. Công chúa Ngu Văn kéo khỏi phòng, tuyệt vọng chạy đến chỗ Huệ Phi.
Thân thể Huệ Phi lắc lư một cái, suýt thì ngã xuống. May mà Tiêu Văn tay nhanh mắt lẹ kéo bà .
"Mẫu phi!" Tiêu Văn vội vàng hỏi: "Ngài chứ?" Nàng đầu trừng Tiêu Dật, "Huynh nhăng cuội gì ! Khi ngoài, Thất ca dẫn theo nhiều , nhiều thị vệ bảo vệ như , ... c.h.ế.t ..."
Nói đến cuối, giọng nàng lộ tia nức nở.
Huệ Phi cũng lắc đầu, nhưng nước mắt ngừng trào , "Không khả năng, , Dật Nhi, Thất ca con chắc chắn việc gì. Con , cho phụ hoàng con, con tự dẫn tìm, nhất định mang Thất ca con hảo về đây!"
Đương nhiên Tiêu Dật cũng thấy nghi ngờ trong lòng. Giống như lời Tiêu Văn , Thất ca mang theo ít , ngoại trừ thị vệ thì chắc còn ám vệ nữa, tại đang yên đang lành mà c.h.ế.t ?
Không gan lớn đến nỗi gϊếŧ , ai bản lãnh lớn đến chứ, chẳng lẽ những thị vệ và ám vệ đều ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Lại , Thất ca cũng từng đắc tội đến ai, hơn nữa một mực ý với cái ghế , ai ăn no rửng mỡ gϊếŧ gì?
nghĩ đến 300,000 lượng ngân phiếu vô duyên vô cớ xuất hiện trong phòng, lời đến khóe miệng, gã nuốt xuống.
"Vâng, mẫu phi, con tìm phụ hoàng đây." Cho dù thế nào, gã vẫn xem một chuyến. Dù cho thấy Thất ca, dù chỉ cho phụ hoàng và mẫu phi coi, ruột là gã vẫn .