Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 273
Cập nhật lúc: 2025-08-03 00:23:50
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại Hoàng tử Tiêu Viêm thấy Tiêu Duệ, lập tức khiển trách : "Đệ đúng là càng sống càng nhỏ mà! Chỉ vì một nữ nhân mà bỏ hết việc ở kinh thành chạy tới đây, từng nghĩ, nếu phụ hoàng thì sẽ nghĩ thế nào ! Còn nữa, phụ hoàng nghĩ như !"
Đại Hoàng tử là con trai thứ nhất của Thừa Nguyên Đế, lớn hơn Tiêu Duệ mười hai tuổi, năm nay ba mươi . Bởi vì đóng quân nơi biên cương nhiều năm, dầm mưa dãi nắng vô cùng khổ cực, thoạt còn lớn hơn so với tuổi thật của . Nếu chỉ điểm giống giữa Đại Hoàng tử và Tiêu Duệ thì chỉ sợ sẽ cho rằng đây là hai cha con.
Tiêu Duệ la, là sửng sốt.
Đại Hoàng tử lớn tuổi hơn nhiều lắm, phái tới Tây Bắc từ sớm, giữa hai tình cảm là giả.
Thật nghĩ đến, gặp mặt ngay. Tiêu Duệ chỉ vui, ngược , mặc kệ Đại Hoàng tử thật lòng , thái độ của khiến Tiêu Duệ thấy ấm lòng.
Không giống sự coi thường của phụ hoàng, giống tham niệm rõ ràng của Nhị ca, cũng giống sự phân biệt đối xử của mẫu phi, càng giống Tiêu Dật, ngăn cản đúng là vì vài phần tình nghĩa trong đấy, nhưng càng nhiều là vì sợ khiến phụ hoàng vui, cũng bạc trắng vô hạn để lấy.
Đại ca... đúng là mượn thật, nhưng gặp răn dạy giống như một Đại ca chân chính. Nếu hiểu nỗi khổ tâm của , chỉ sợ mượn mà còn trở mặt thành thù nữa.
Đại ca sẽ kết quả như thế ? Không , đẩy đến đây từ lúc chỉ là thiếu niên, nếu tâm tư thông thấu thì mấy năm nay lên địa vị bây giờ .
vẫn như , đây chính là thành ý của . Hắn chỉ chỉ lấy ít đồ từ mà còn vài phần thật tình trong nữa.
Tuy khi là ít.
Tiêu Duệ cần. Đầu phục một cấp một ít thật lòng hơn một Thái tử luôn "cầm" đồ từ với thái độ đương nhiên.
Tiêu Duệ cãi , đàng hoàng cúi đầu nhận sai.
Đại Hoàng tử cau mày, cuối cùng cũng gì nữa. Uống hớp lạnh, đợi khí nóng bớt , mới ngẩng đầu Tiêu Duệ.
"Trong kinh tin, phụ hoàng trực tiếp cho đưa tin tới, kêu phái đưa về." Hắn nhưng mặt mày vài phần tương tự với , bỗng chút đồng tình, cho nên tiếp những lời còn .
Tiêu Duệ nhịn khổ. Trước khi tới Tây Bắc, nghĩ xong lý do, tùy Tiêu Dật hồi bẩm với phụ hoàng.
Nhìn thái độ ngày xưa của phụ hoàng với , nếu đến mặt ông gì đó, chắc chắn ông sẽ phái đưa tin cho Đại ca.
Lại còn hạ lệnh cho của Đại ca hộ tống về... Chỉ sợ hộ tống mà là bắt ?
Ngoại trừ kết quả thương lượng giữa mẫu phi và Tiêu Dật, còn thể là lý do nào khác đây?
Phụ hoàng mười mấy con trai, nhưng thương nhất vẫn là Nhị ca và Tam ca do Hoàng Hậu sinh . Trong tay tài phú mà bất kì nào đăng cơ cũng , nên cho dù là Nhị ca Tam ca thì cũng đều đ.â.m lưng một đao.
Trừ khi... ngẩng đầu Đại Hoàng tử mặt, thầm nghĩ, trừ khi những sợ mượn cơ hội quy phục Đại ca, cho nên mới vạch trần chuyện , khiến thể trở về.
Còn việc liệu khi phụ hoàng chân tướng chán ghét mà mặc kệ , đây chuyện mà bọn họ cần suy tính. Dù phụ hoàng thích đến thì cũng sẽ gϊếŧ , đoạt việc buôn bán của .
Cùng lắm là vắng vẻ mấy năm, đến cũng thích mà thôi. đến lúc đó, chỉ sợ bọn họ chỉ tùy tiện tung một cành ô liu thôi, cũng lập tức thích thú tóm lấy, đó dâng hơn nửa gia sản của ?
là giỏi tính kế mà!
Mắt Tiêu Duệ sâu hơn, ngẩng đầu Đại Hoàng tử, "Đại ca, chúng cái giao dịch ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-273.html.]
Ở kinh thành, Tiêu Duệ vốn là cũng như , nhưng lúc rời lâu như cho ít sống .
Tiêu Dật chính là đầu tiên.
Từ lúc từ hôn với Hạ gia, gã coi như là chọc giận Thừa Nguyên Đế, thời gian việc ở Hộ bộ cướp , gã chỉ thể suốt ngày quanh quẩn trong cung hoặc là ở chỗ của Minh Nguyệt.
"Haizz!" Uống nước lạnh do đầu bếp đặc chế, gã thở dài.
Minh Nguyệt buông ly nước trong tay , về phía gã, "Gia chuyện gì phiền phức ? Hay là xem chút, giải tỏa nỗi sầu xem ."
Tiêu Dật ném bát lên bàn, dựa lưng ghế, im lặng một lát mới : "Hình như gia chuyện sai lầm ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Nguyệt khó hiểu, nhưng vẫn : "Nếu sai thì sửa , còn kịp ?"
"Hình như... còn kịp ." Tiêu Dật nháy mắt một cái, đó thở dài, "Lúc , sợ là đắc tội Thất ca thật . Nếu còn tìm tiểu Thất tẩu mà Đại ca đưa trở về, mà thì sẽ hận nửa đời mất!"
Hai mắt Minh Nguyệt lập tức trợn trừng, "Ngươi gì?"
Tiêu Dật : "Ta và mẫu phi chuyện cho phụ hoàng. Phụ hoàng tức giận, hạ lệnh cho Đại ca bắt , lập tức mang về. ... nhưng cũng còn cách nào, thị vệ do biểu tỷ Ngu Văn phái tin tức, bên Mông Cổ ý thúc giục nàng mau về, mẫu phi thể giữ một ngày hai ngày, thể giữ lâu dài. nếu nàng , chỉ sợ tin của tiểu Thất tẩu sẽ triệt để , Thất ca sẽ ở bên ngoài đến lúc nào nữa. Phụ hoàng mà , chỉ sợ sẽ càng tức giận hơn."
Ở ngắn ở dài gì, Hoàng thượng mà thì đều sẽ tức giận.
nếu ở lâu thì thể tìm Dư chủ tử về. giờ còn tin mà bắt trở về, tất nhiên là tìm Dư chủ tử nữa.
Minh Nguyệt ơn vì Dư Lộ đối xử với nàng. Mà cái đêm bỏ thuốc, Tiêu Duệ hề chạm nàng, cũng xúc động gϊếŧ nàng, nàng cũng vô cùng ơn. Nàng vốn ngốc, trải qua chuyện , mặc dù như khác gì nhưng khi chuyện gì nàng cũng suy tính kĩ càng một phen, lúc cũng nghĩ đến tính toán nhỏ của Tiêu Dật.
Chỉ là Tiêu Dật cũng đối xử với nàng, nàng thể chỉ trích gã.
Mà dù nàng sủng ái thì cũng chỉ là một nha , vẫn thể quên phận của .
Nàng lập tức đỏ hai mắt, "Vâng , nữ nhân như chúng trong mắt ngươi thì tính là cái gì chứ. Mất tích thì mất tích, c.h.ế.t thì chết, gì mà ngươi quan tâm. Không chúng , đầu liền một đống nữ nhân khác nữa cơ!"
Nói xong, nàng quăng khăn tay ngoài.
Lòng nữ nhân dễ cảm động. Dù ngay từ đầu Minh Nguyệt thực sự thích Tiêu Dật, gã thích bộ dáng lãnh đạm của nàng nhưng ngày qua ngày, với một nam nhân luôn đặt lên hàng đầu, nàng thể động lòng.
Vì , thật lâu Minh Nguyệt phát bực, mặt thối cho Tiêu Dật . Lần đột nhiên như , Tiêu Dật sững sờ một lát mới phản ứng kịp, dậy kéo nàng .
"Ngươi gì thế, gia đối xử với ngươi thế nào, ngươi còn ?" Tiêu Dật gấp gáp .
Minh Nguyệt hề gã, chỉ là cũng giãy , "Biết, lúc gặp sóng to gió lớn, gia đối xử với . nếu xảy chuyện, gia vẫn như ? Nếu bắt Dư chủ tử mà là , gia sẽ tìm giống như Thành Vương ? Chắc chắn là !"
Minh Nguyệt dùng câu khẳng định để lời .
Tiêu Dật khỏi hỏi , sẽ ?
Không, gã sẽ .