Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-08-03 00:23:29
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Đại xuống tay tàn nhẫn. Trần Chiêu nhảy qua tới đẩy Dư Lộ, vốn là mượn lực lui về chút, cho nên kiếm -- trực tiếp đ.â.m xuyên qua l*иg n.g.ự.c .

Hắn lập tức cúi đầu vết thương.

Ánh mắt thẳng phía , phía là Thành Vương mặt đầy hốt hoảng. Hắn ôm chặt Dư Lộ, hỏi Dư Lộ thương ở . Còn Dư Lộ, Dư Lộ trả lời, đang hỏi Thành Vương, cũng quan tâm xem Thành Vương thương ở .

vì nàng cản một kiếm, nàng thấy .

"Bịch!" Trần Chiêu ngã thẳng xuống đất.

Trường kiếm một nửa ở phía một nửa ở phía , nên khi ngã xuống dùng chút khí lực bảo đảm thể nghiêng. ở vết thương, m.á.u đang ngừng chảy , thể tới cực hạn, khiến sắp chịu nổi nữa.

Đánh sớm dừng . Trần Đại rốt cuộc hồi thần. Hắn giống các tử sĩ còn . Mạng của là Trần Chiêu cho. Cho nên, Trần Chiêu đ.â.m trúng, thấy khó nhận.

"Trần gia--" Hắn gào lên, hai đầu gối quỳ mạnh xuống đất, quỳ xuống cạnh Trần Chiêu.

Động tĩnh bên rốt cuộc cho Tiêu Duệ và Dư Lộ . Chuyện xảy quá nhanh, nhưng bộ dạng Trần Chiêu bây giờ, Tiêu Duệ và Dư Lộ đều hiểu.

Tiểu Lộ Nhi vì cứu , đỡ kiếm , nhưng Trần Chiêu vì cứu Tiểu Lộ Nhi nên quản mạng sống của .

Tiêu Duệ lúc nên cảm động nên ghen nữa.

, là ghen.

Không Tiểu Lộ Nhi đối xử với ai mới ghen , dù ai với Tiểu Lộ Nhi, đến mức thể liều mạng như , cũng sẽ ghen. Đương nhiên, còn tức nữa. Tiểu Lộ Nhi là nữ nhân của , đương nhiên để đến cưng chiều, dù c.h.ế.t thì cũng là c.h.ế.t Tiểu Lộ Nhi, Trần Chiêu là ai chứ!

Hắn dựa cái gì mà việc chứ!

Tiêu Duệ nhất thời thấy vô cùng ảo não, bực sơ suất, suýt thì hại Dư Lộ.

Dư Lộ khϊếp sợ. Cô Trần Chiêu mặt đầy thống khổ, vết m.á.u đất ngày càng nhiều, hai mắt cứ trợn tròn thật lâu.

Trần Chiêu vì cứu cô, ngay cả mạng cũng cần ?

Hắn... thực sự thích cô như ?

Đối với một thích , đối với một thể vì cứu mà bỏ cả mạng, Dư Lộ thực sự thể mặt lạnh nữa. Có lẽ vì c.h.ế.t một , cô khát vọng sống. Vừa suýt kiếm đ.â.m trúng là cô, nếu cô c.h.ế.t thì chính là một xác hai mạng. Cho nên, dù lúc Tiêu Duệ suy nghĩ thế nào, cũng để ý đến việc chuyện vốn do Trần Chiêu , lòng cô vẫn thấy vô cùng cảm kích.

Điều cũng khiến cô xúc động sự thật cho Trần Chiêu.

Dư Lộ thật, sự yêu thích của Trần Chiêu, cô ngại khi nhận lấy.

Trần Đại nhặt thanh kiếm một bên lên, nhanh chóng dậy giơ kiếm gϊếŧ Dư Lộ, miệng còn : "Trần gia, ngài chờ một lát, đưa nữ nhân xuống cùng ngài, sẽ xuống phía trâu ngựa cho ngài!"

Trần Chiêu còn "Đừng!", Tiêu Duệ kéo Dư Lộ , bay lên đá Trần Đại ngoài.

Thị vệ phía lập tức nhảy lên c.h.ặ.t đ.ầ.u Trần Đại.

Trần Đại rơi xuống đất, thể run run, đó triệt để mất ý thức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-267.html.]

Trần Chiêu thương, Trần Đại chết, một tử sĩ còn đang chống cự còn cũng gánh nữa, lập tức bắt .

Trần Chiêu đưa tay từ từ sờ xuống vết thương, một tay đầy máu. Hắn giơ tay lên mặt, một lát mới Dư Lộ.

"Có thể tha cho ?" Hắn : "Coi như là một mạng đổi một mạng, cứu ngươi, ngươi cầu Vương gia thả , ?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Có thể, nếu , cô sẽ thiếu Trần Chiêu cái gì.

Dư Lộ lập tức đầu Tiêu Duệ.

Tiêu Duệ gật đầu, tử sĩ bắt hô: "Không, Trần gia, Đại ca chết, ngài cũng còn ở đây, sống cũng ý nghĩa gì!" Nói xong, cắn thuốc độc trong miệng, nghoẹo đầu té xuống đất.

Biến cố đến quá nhanh, thị vệ bắt còn phản ứng kịp, đến khi té xuống đất hai thị vệ mới biến sắc, vội quỳ xuống nhận tội với Tiêu Duệ.

Tiêu Duệ khoát tay.

Hắn cúi đầu Trần Chiêu còn đang hấp hối, cũng mất ý tự tay chấm dứt . Hắn kéo tay Dư Lộ, : "Chúng thôi."

Dư Lộ theo .

khi tới cửa, cô thấy bồn chồn khi cho Trần Chiêu c.h.ế.t rõ ràng. Cô lắc tay Tiêu Duệ, : "Gia, kêu họ lui hết ngoài , ngươi ở trong phòng, mấy câu với Trần Chiêu, ?"

Điên hả?

Dư chủ tử điên hả?

Thôi Tiến Trung Dư Lộ với vẻ dám tin. Lời Trần Chiêu lúc đầu dễ khiến suy nghĩ nhiều, lúc Vương gia cứu nàng, nàng còn dám với Trần Chiêu mấy câu.

Đây là sủng mà kiêu, là ngu hết thuốc chữa?

Lão nghiêng Dư Lộ, nháy nháy mắt với Dư Lộ, trong lòng khỏi cầu xin, Dư chủ tử , đừng tìm đường c.h.ế.t nữa, mau đàng hoàng với Vương gia thôi!

Dư Lộ căn bản lão.

Cô và Tiêu Duệ , hồi lâu , Tiêu Duệ gật đầu.

Mấy thị vệ đều lui hành lang, cửa Dư Lộ đóng . Cô nắm tay Tiêu Duệ, từng bước tới nơi Trần Chiêu .

Trần Chiêu còn tắt thở. Tuy lúc đang vô cùng đau đớn nhưng nếu kêu tự sát, dù thế nào cũng .

Hắn thà cứ đau đến c.h.ế.t như .

Như , nếu may mắn thêm nữa, nhất định sẽ ngu giống như đời . Hắn dùng cơn đau để nhắc nhở bản , nữ nhân trong thiên hạ muôn nghìn , thể ngã một nữ nhân thứ ba.

Nghe tiếng bước chân, chậm rãi mở mắt , đập mắt là hai bàn tay đan của Tiêu Duệ và Dư Lộ.

Hắn nhắm hai mắt .

Vì Dư Lộ cản một kiếm là hành vi theo bản năng, là phản ứng cần suy nghĩ khi nàng gặp nguy hiểm.

Loading...