Hai mắt Trần Bì dần dần đỏ lên, từ từ, hai hàng nước mắt rơi xuống. Hắn Trần Chiêu đang dựa cửa, và Trần Ngũ vì ăn quá nhiều bánh bao, uống quá nhiều canh nên hôn mê, từ từ rút thanh d.a.o găm vẫn luôn giấu trong .
Hắn giơ d.a.o găm lên, cầm lấy đầu Trần Ngũ, nhanh chóng chặt xuống, mặt b.ắ.n đầy máu.
Những đều là tử sĩ, tuy Trần Chiêu nuôi họ nhưng tình cảm gì thật. Hắn thể để ý đến sự sống c.h.ế.t của họ, nhưng gϊếŧ họ là Trần Bì, Đại ca của !
"Đại ca..." Giọng run run, ánh mắt Trần Bì chuyển từ thể tin sang tràn đầy đau lòng, "Huynh gϊếŧ của , gϊếŧ , tiếp theo, sẽ gϊếŧ ?"
...
Tiếp theo, đúng là sẽ gϊếŧ thật.
Nước mắt Trần Bì rơi xuống. Bàn tay cầm d.a.o của đang run, nhưng bước chân lên phía tuy chậm nhưng kiên định.
Trần Chiêu : "Đại ca, với , sẽ cứu Khúc cha và Khúc cô nương. Đệ cam đoan, sẽ cứu!"
Trần Bì khổ lắc đầu, "Cứu thế nào? Đệ lợi hại, thủ hạ của Thành Vương càng lợi hại hơn! Đệ cứu một thôi cũng đủ khó khăn , huống chi là hai ? Lẽ nào, định cứu một Khúc cô nương c.h.ế.t một Khúc cô nương cụt tay cụt chân cho ?"
"Sẽ c.h.ế.t , cam đoan!" thương thì chắc chắn . Dù , đao kiếm mắt.
Trần Bì đột nhiên : "A Chiêu, thật là ích kỉ!"
Mặt Trần Chiêu bỗng trắng bệch . Ích kỉ ? thế, đúng là ích kỉ. Kiếp hại Đại ca, kiếp hại thêm nữa. Chân Đại ca thọt, Khúc cô nương của Đại ca bắt, đây đều là vì .
, nhưng...
Căn bản là Trần Chiêu nên lời thanh minh, "Đại ca, là với ."
Lòng Trần Bì cũng đầy hổ thẹn, "A Chiêu, Đại ca trách . Đệ trả lời một vấn đề ?"
"Huynh ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-264.html.]
"Đệ và Dư chủ tử, hai đến tột cùng, đến tột cùng ..." Trần Bì hỏi.
Trần Chiêu lắc đầu, chỉ : " , và nàng ở cùng ."
Trần Bì hiểu ý của , nhưng nếu Trần Chiêu thừa nhận, dù khó tay thì vẫn tay. Hắn tay, ít nhất sẽ cho A Chiêu một cái thống khoái, nhưng nếu rơi tay của Thành Vương...
Hẳn Vương gia hận thể c.h.é.m A Chiêu thành ngàn mảnh ?
Trần Bì đến mặt Trần Chiêu, hai tay nắm tay cầm của con dao, giơ lên thật cao.
Trần Chiêu hỏi nữa: "Đại ca, ... thật gϊếŧ ?"
Trần Bì : "A Chiêu, khi xuống mồ , sẽ đích thỉnh tội với Nhị thúc Nhị thẩm. Đệ yên tâm, c.h.ế.t , sẽ theo xuống ngay."
Dứt lời, nhẫn tâm đ.â.m xuống.
Trần Chiêu nhắm mắt , cắn chặt răng, một tay bắt lấy Trần Bì, tay chuyển hướng cổ tay , đó là tiếng d.a.o cắm thịt.
biến sắc là Trần Bì.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trần Chiêu mở mắt, chậm rãi thả tay . Trần Bì trợn to mắt cúi đầu, chỉ thấy d.a.o đ.â.m ngập bụng . Không đợi gì, ngã uỵch xuống đất.
Trần Chiêu , lên xử lý vết thương dùm , "Đại ca, là với ."
Hai đời đều .
, từ lâu của đời . Sống một đời, dám đánh mà chỗ dựa chứ.
Ta thà phụ chứ phụ .
Hắn mở cửa , đến cửa phòng Dư Lộ. Hắn còn đẩy cửa, lầu tiếng bước chân hỗn loạn truyền tới. Hắn là Tiêu Duệ tới, nhưng lúc độc trong vẫn hết, trốn thoát.
Hắn đẩy cửa , Dư Lộ đang húp cháo cạnh bàn.