Sáng sớm ăn , nhưng vì tức Dư Lộ nên cho Dư Lộ ăn. Lúc Trần Chiêu tỉnh, cố ý khó Dư Lộ nữa, gọi phần cơm cho hai , gọi cho Trần Chiêu tô mì gà.
"Ngươi, đút Trần gia!" Hắn vẫn rống Dư Lộ, "Trần gia ăn ngươi mới ăn!"
Dư Lộ đói đến mức da bụng dán da lưng, nhưng lúc cô còn cách nào, đành bưng bát mì lên đến cạnh giường.
Sắc mặt Trần Chiêu tái nhợt, môi cũng chút khô nứt. Thật khát nhưng Dư Lộ quan tâm , nam nhân cẩn thận như , cho nên ai cho uống nước.
Hắn mặt Dư Lộ , đến cùng vẫn cô đói bụng, lắc đầu : "Ngươi ăn , ngươi ăn xong ăn."
Nếu hôm qua Trần Chiêu gặp , vì cứu cô nên mới thương như thật thì lúc Dư Lộ chắc chắn sẽ mềm lòng. Đáng tiếc, cô hai mắt, một đường nam nhân còn hộ tống Trần Chiêu nữa, kẻ ngu cũng là vì .
Cô đồng ý ngay mà đầu nam nhân .
Quả nhiên nam nhân lập tức lên, giọng đồng ý: "Trần gia, ngài đang thương đấy, ăn gì ?"
"Không , tối nay ăn, giờ cũng đói. Ngươi rót cho cốc nước ." Giọng Trần Chiêu yếu.
Nam nhân bất mãn trừng Dư Lộ một cái, rót ly nước ấm qua, đoạt chén đũa trong tay Dư Lộ, kín đáo đưa ly nước cho cô.
Dư Lộ thầm nghĩ, nam nhân đang ông mối ?
Thực sự là đủ !
Cô cầm ly nước, ngẩng đầu Trần Chiêu.
Dư Lộ che giấu, Trần Chiêu thấy trong mắt cô tràn đầy sự chán ghét. Hắn chỉ cảm thấy lòng bỗng giật giật, đó vô ý thức duỗi tay nhận lấy.
"Để tự uống." Hắn nhẹ giọng .
Uống nước xong, thúc giục Dư Lộ, "Ngươi ăn cơm , nghỉ ngơi lát , lát nữa ăn."
Nam nhân lắc đầu Trần Chiêu nhắm mắt, khi tầm mắt chuyển sang Dư Lộ, đưa tay xẹt ngang cổ hai cái, uy hϊếp Dư Lộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-256.html.]
Người lời Trần Chiêu, nhưng giờ Trần Chiêu đang thương nặng, nếu quá đáng, còn thật sẽ giấu Trần Chiêu gì với nữa.
Dư Lộ nhanh chóng ăn cơm, đó bưng bát tới cạnh giường, "Trần Chiêu, ăn."
Trần Chiêu mở mắt, đôi mắt Dư Lộ chút ý , chỉ là đối diện với khuôn mặt lạnh của cô, nụ thể mở rộng nữa.
Dư Lộ cầm bát, thể đỡ lên , thương nặng, tự dậy . Vì nam nhân qua đỡ Trần Chiêu dậy, đó hai mắt ám chỉ Dư Lộ đút cho Trần Chiêu ăn.
Dư Lộ dùng đũa gắp mì lên, đưa đến miệng Trần Chiêu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lòng Trần Chiêu chút khổ sở, mở miệng ăn mì.
Nam nhân bên cạnh ha hả: "Trần gia, thế , hai vị đúng là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi mà."
Mặt Trần Chiêu đỏ lên, chỉ là chờ ngẩng đầu thì thấy tiếng lạnh nhịn của Dư Lộ.
Mười ngày Tiêu Duệ mới lấy tin tức.
Lúc đó chạy đến Tây Bắc, đang nghĩ xem nên gặp Tiêu Viêm . Nếu bắt Dư Lộ là Trần Chiêu, là c.h.ế.t một , chắc sẽ quan tâm Trần Bì quan tâm đến quy định đào binh khi bắt sẽ c.h.é.m đầu.
Nếu như , nếu qua gặp Tiêu Viêm thì nghĩa là đưa thóp của qua. Tuy đó hợp tác với Vu Quốc Đống cũng vì ý nhưng cứ là quyết định .
Hơn nữa, nếu tính thật thì dù nào lên đài thì đều liên quan đến .
Chiếm tin Thành Thất truyền đến, lập tức quyết định mang một nhóm chạy về, "Đi chuẩn chiếc xe tù, bỏ đói Trần Bì một ngày bắt mang !"
Thôi Tiến Trung cũng theo chân tới, lão vội hỏi: "Vương gia, ngài đối xử với Trần Bì như , khi nào Trần Chiêu sẽ giận lây sang Dư chủ tử ?"
Tiêu Duệ Thôi Tiến Trung, nam nhân quả nhiên hiểu tâm tư của . Lâu như , Trần Chiêu hề tìm đến để đưa điều kiện gì mà Dư Lộ vẫn còn , thể thấy hiển nhiên là trong lòng Trần Chiêu Dư Lộ.
Dư Lộ nguy hiểm về tính mạng, chừng Trần Chiêu còn thể đối xử với nàng , tuy nhưng một khắc cũng chờ nổi!
Nghĩ đến đây, Tiêu Duệ nhịn phân phó Thôi Tiến Trung, "Ngươi mang Trần Bì đến đây!"
Trần Chiêu mắc tội đáng chết, để đường của chịu một ít . Nếu , nghẹn tiếp, chỉ sợ sắp điên luôn.