Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 255
Cập nhật lúc: 2025-08-03 00:22:45
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-08-03 00:22:45
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Dư Lộ hét lên, lập tức lấy ngân châm .
Mặc dù ngân châm còn dùng thứ hai nhưng lúc cô còn lựa chọn nào khác.
Chỉ là ngân châm của cô còn đ.â.m , bắt cô quỳ phịch xuống, "Ngài là Dư chủ tử?"
Dư Lộ vội dừng , chỉ là dám thừa nhận. Cô thở hổn hển, run run hỏi nam nhân đầy m.á.u tươi đang quỳ đất, "Ngươi là ai?"
Nam nhân : "Tiểu nhân là ám vệ Thành Thất của Vương gia."
Dư Lộ cũng dám tin ngay. Tuy nãy hai mạng của Trần Chiêu nhưng lúc đó cô chỉ vội vài , bọn họ luôn đổi vị trí, xiêm y của họ khá giống , Dư Lộ phân biệt nổi là gϊếŧ Trần Chiêu là cứu Trần Chiêu.
Cô buồn bực lên tiếng.
Thành Thất còn định tiếp, nhưng thấy tiếng vó ngựa chạy tới, vội vã : "Dư chủ tử, lúc Vương gia đang đường đến Tây Bắc, chỉ là ngài sợ vượt qua ngài nên phân phó tiểu nhân và các ám vệ khác chờ ở dọc đường, nghĩ đến thực sự gặp ngài. Dư chủ tử, bây giờ ngài mau cùng tiểu nhân thôi, chậm trễ nữa thì phía sẽ đuổi tới mất."
Dư Lộ cũng tiếng vó ngựa.
Cô cắn răng, dứt khoát đánh cuộc, "Được, với ngươi, chỉ là chúng , tìm Vương gia ?"
Thành Thất : "Bây giờ chắc chắn là . Họ hai , một tiểu nhân mang ngài xông qua . Dư chủ tử, chúng hướng kinh thành, đằng sẽ tiếp ứng."
"Được!" Dư Lộ đánh cuộc thì quyết định hết.
Chỉ là cô mới bước thì đằng một thanh đao c.h.é.m tới với khí thế vô cùng hung hăng, Dư Lộ tuyệt thể tự tránh . Thành Thất gần như nghĩ ngợi, lập tức nhào đến chắn cô.
Phập một tiếng, tiếng đao c.h.é.m thịt.
Toàn Dư Lộ run lên, đó thấy Thành Thất xoay , rút đao đưa tới mặt Dư Lộ, "Dư chủ tử, ngài cầm đao ."
Trên đao còn vết máu, Dư Lộ nhất thời cảm thấy buồn nôn, nhưng sống c.h.ế.t ở ngay mắt, cô đành cắn răng cố nén nhận lấy đao.
Người đến : "Để nữ nhân ở , thả ."
Đương nhiên Thành Thất đồng ý. Ngay cả lời cũng thèm , lập tức nhảy ngoài. Hai đều thương, chỉ là thương thế của Thành Thất nặng hơn ít, lúc đầu vẫn là ngang tay, nhưng dần dần rơi xuống hạ phong.
Dư Lộ cầm đao chạy, chỉ là cô chạy xa.
Chợt thấy phía tiếng hét thảm, cô đầu , chỉ thấy Thành Thất c.h.é.m một đao, đó lăn ngoài bãi cỏ. Nếu vì bảo vệ cô, Thành Thất thể chạy trốn . Hắn trốn , Tiêu Duệ cũng tin tức của cô.
Mà nam nhân chắc là của Trần Chiêu...
Dư Lộ dừng , lớn tiếng với Thành Thất, "Ngươi mau, trốn , đó tìm tới cứu !"
Nếu , nếu như Thành Thất chết, cô cũng chạy thoát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-255.html.]
Thành Thất do dự nữa, chỉ liếc bên một cái leo lên ngựa để , xông ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nam nhân đuổi theo, cũng thương.
"Đi!" Chỉ là khách khí xông tới rống lên với DƯ Lộ.
Dư Lộ thấy quả nhiên gϊếŧ cô ý gì khác với cô, thở phào nhẹ nhõm, theo trở về.
Quanh quẩn , cuộc chạy trốn thật tốn công.
Chỉ là tuy đáy lòng vô cùng chán ghét Trần Chiêu nhưng khi thấy đầy m.á.u đất bất tỉnh nhân sự, Dư Lộ vẫn thấy kinh sợ.
Cô cẩn thận nam nhân vẫn luôn đen mặt , bọn họ là của Trần Chiêu , bọn họ, Trần Chiêu vẫn thương nặng như ?
Xem Tiêu Duệ phái tới thực sự lợi hại! Trần Chiêu là tự tự chịu, trộm gà còn mất nắm gạo .
Chỉ là, sẽ c.h.ế.t ?
Dư Lộ những t.h.i t.h.ể ngang dọc mặt đất. Những một khắc còn giơ đao bổ c.h.é.m , giờ im mặt đất, sinh mệnh.
Sợ ? Sợ!
Tuy mặt Dư Lộ đầy bụi nhưng giấu nổi sự tái nhợt. Tay cô ngừng run rẩy, mặc dù cô tự an ủi rằng Thành Thất thể mang tin tức ngoài nhưng lòng cô vẫn ngừng run sợ, như là chỉ lát sẽ đuổi kịp .
"Còn ngây đó gì?" Nam nhân thấy Dư Lộ cứ bất động ở đấy, tức giận: "Mau đây, hoặc xé váy của , hoặc xé áo của mấy c.h.ế.t đến băng bó cho Trần gia!"
Dư Lộ trở về cầm tấm vải thô Trần Chiêu mua , cắn răng xé mấy miếng, chỉ là khi băng bó, cô hỏi nam nhân : "Ngươi thực sự cho ? Ta... mà , thương thế của thể sẽ nặng hơn."
Thứ nhất là cô giỏi việc , thứ hai là mặc dù cô dám gϊếŧ Trần Chiêu nhưng khi băng bó cho , cô khó tránh khỏi sẽ mang theo tâm trạng của , tất nhiên sẽ khiến Trần Chiêu nếm chút khổ. Cô sợ cô khống chế mà , nam nhân sẽ gϊếŧ cô.
Nam nhân lạnh lùng trừng Dư Lộ, nghĩ đến phận của cô và sự để ý của Trần Chiêu đối với cô, cuối cùng kiên trì nữa, cướp lấy miếng vải Dư Lộ xé.
Hắn băng bó kỹ cho Trần Chiêu, vội vàng băng bó cho bản . Sau đó điểm huyệt của Dư Lộ, rời tầm một khắc, đó trở về cùng một con ngựa.
Buộc chặt dây ngựa xong, rống lên với Dư Lộ: "Còn mau qua giúp đỡ Trần gia dậy!"
Hai hợp lực đỡ Trần Chiêu lên xe ngựa. Đương nhiên Dư Lộ cũng đuổi lên xe. Nam nhân điều khiển ngựa, họ thừa dịp bóng đêm chạy .
Xóc nảy một đêm, bình minh tới, cuối cùng họ cũng tới một trấn nhỏ. Nam nhân đánh xe ngựa trấn, đổi một chiếc xe ngựa khác, vội chạy tiếp mà đến một khách sạn thuê hai gian phòng.
Nam nhân hung dữ với Dư Lộ. Hắn giống Trần Chiêu. Hắn thời thời khắc khắc chằm chằm cô, giống như lập tức thể nhào lên cắn c.h.ế.t cô . Vậy nên Dư Lộ dám đưa yêu cầu gì, đành thành thật ở chung với Trần Chiêu trong một gian phòng.
Trưa hôm Trần Chiêu mới tỉnh .
Hắn tỉnh, nam nhân vẫn luôn canh giữ trong phòng mới chịu cửa tìm bữa trưa.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.