Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 252

Cập nhật lúc: 2025-08-01 13:30:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Duệ dừng một lát, cuối cùng vẫn giải thích một câu, "Đệ cũng thấy đấy, nọ thù với cả và Thất tẩu của . Nếu tìm trễ một khắc, Thất tẩu của thêm một phần nguy hiểm! Đã , còn khuyên ?"

Tiêu Dật há miệng, : "Đệ sẽ với phụ hoàng việc buôn bán của ở Tây Bắc vấn đề, kịp hồi bẩm, lập tức lên đường."

Lần , vì tìm Dư Lộ, Tiêu Duệ góp một bạc lớn từ Giang Nam quốc khố. Nếu lúc liên quan đến buôn bán, Thừa Nguyên Đế luôn yêu cầu cao với thể chấp nhận.

Tiêu Duệ thở dài : "Đa tạ!" Tuy rằng, cần.

Hơn mười ngày , vết thương của Trần Chiêu sắp khép mà Tiêu Duệ vẫn tìm đến. Từ sự chờ mong lúc bắt đầu, Dư Lộ dần dần chuyển sang thất vọng.

Đương nhiên cô hoài nghi tình cảm Tiêu Duệ dành cho cô, cô chỗ mà Trần Chiêu mang cô đến trốn dễ dàng tìm .

thực sự tìm khắp bốn phương tám hướng, thể rằng thật Trần Chiêu vẫn xa mà chỉ ở trong một rừng cây nhỏ ở phía Bắc chứ? Theo lẽ thường thì hẳn chạy thẳng luôn chứ?

Hơn mười ngày nay, quỷ mới trải qua những gì!

Trần Chiêu sợ cô , căn bản sẽ tìm thức ăn bình thường ăn. Ngay cả mang thức ăn về duy nhất, cô đổi một bộ quần áo khác, Trần Chiêu cũng đánh ngất cô, ngoài tìm bộ đồ khác, thuận tiện cầm mấy cái bánh bao và một ít muối ăn về mà thôi.

Hơn mười ngày nay, mỗi ngày cô đều ăn cá Trần Chiêu bắt từ sông, ăn mấy món hoang dã trong rừng. Lúc đầu là thêm gì hết, gần đây cũng chỉ thêm muối!

Một ngày hai ngày khi còn quá đói thì còn . Ăn mấy ngày liên tục, cô thực sự chết. Mấy ngày nay cô đều cảm thấy sức gì, chỉ sợ dù bây giờ cô cơ hội chạy trốn thì cũng xa. Cũng đây do Trần Chiêu cố ý nữa!

Hôm nay là ăn cá. Trần Chiêu xiên tầm bốn năm con cá lớn bằng bàn tay về, thấy Dư Lộ đang tàng cây, lúc thì nhíu mày lúc thì lắc đầu, dáng vẻ vui cho lắm.

Hắn chủ động đến hỏi, thu tầm mắt , đốt lửa lên. Cá đều xử lý , đốt lửa xong là thể nấu ngay. Nhìn cái lọ bể nhặt bên chân, ngẩng đầu sang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-252.html.]

"Ta mới lượm cái lọ bể, rửa sạch , lát nữa chúng những ăn cá nướng mà còn thể ăn canh cá nữa. Lát nữa sẽ lấy ít rau dại." Hắn , còn đưa cái lọ bể chà đến tỏa sáng cho Dư Lộ .

Ngay cả Dư Lộ cũng lười , "Cũng cái lọ đựng phân nướ© ŧıểυ gì , còn vứt ở ngoài bao lâu, ngươi nhặt liền mang nấu canh cá, đúng là thể hiểu nổi mà!"

Tay Trần Chiêu trầm xuống, lọ sành rớt xuống cỏ, lăn hai vòng. Nữ nhân ... Hắn thấy nàng ăn quen mấy thứ , lòng cải thiện thức ăn cho nàng, kết quả là nàng những lời khiến khó chịu.

Như thì mà nuốt trôi ?

Dư Lộ , bĩu môi, "Trần Chiêu, sai ngươi bắt kế hoạch gì tiếp ? Nhiều ngày như , mục đích của là để cho ngươi và trốn trong mảnh rừng đấy chứ?"

Không kế hoạch mà là liên lạc .

Trần Chiêu , chỉ sợ Tiêu Duệ điều tra là công chúa Ngu Văn sai bắt Dư Lộ . Nghiêm trọng hơn chút, điều tra bắt Dư Lộ là nữa.

Cho nên, vì chuẩn hết cho tình huống, thực sự cảm thấy tiến thoái lưỡng nan*. Hắn tuyệt thể đưa Dư Lộ trở kinh thành, nhưng nếu Tiêu Duệ bắt Dư Lộ , cũng thể mang Dư Lộ Tây Bắc, chỉ thể vẫn luôn ẩn núp để Đại ca an .

*Tiến thoái lưỡng nan: ở tình thế bế tắc, khó xử, tiến cũng khó mà lui cũng khó.

thiếu suy xét, lẽ đây an bài cho Đại ca xong mới trở kinh thành.

Chỉ là cứ ẩn núp như cũng kế lâu dài.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trân Chiêu nhặt cái lọ bể lên, "Kế tiếp hẳn sẽ chạy thường xuyên, ngươi ăn món chút để bồi bổ, đó chúng sẽ xuất phát."

Dư Lộ nhịn : "Thân thể lúc đầu của vốn vô cùng , nhưng cứ theo ngươi như , chỉ sợ càng ngày càng xong."

Loading...