Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 251
Cập nhật lúc: 2025-08-01 13:30:42
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Công chúa Ngu Văn mờ mịt theo bóng lưng của Tiêu Duệ, lòng đau như cắt, cũng đau vì tình tỷ mới mất là vì, nàng lấy dũng khí định theo , hề quan tâm đến nàng.
Tiêu Dật cũng quan tâm nàng, gã bước nhanh cửa.
"Mẫu phi!" Gã đỡ Huệ Phi tức đến sắp ngất , giọng chút trầm, "Lời ngài với Thất ca nặng!"
Huệ Phi hít một , chần chờ hỏi: "Nặng ?" Dừng một lát, " nó, con nó gì đấy, nó vì nữ nhân khác mà... Ta là ruột của nó đấy! Dật Nhi, nếu là con, con sẽ chuyện với như ?"
Gã sẽ ?
Vậy cũng xem tình huống gì. Nếu mẫu phi vô duyên vô cớ chướng mắt nữ nhân gã thích, với gã mà định gϊếŧ c.h.ế.t nữ nhân , hoặc là bắt ... Hẳn là gã sẽ , thậm chí còn gắt hơn Thất ca nữa.
Sự trầm mặc của Tiêu Dật khiến Huệ Phi triệt để hiểu.
Đây là tấm lòng của hai đứa con trai đây! Bà là ngạch nương, dù bà trả bao nhiêu cho bọn nó, bọn nó đều sẽ thê tử quên nương!
Huệ Phi hất tay Tiêu Dật , một câu cũng , thẳng phòng trong.
"Mẫu phi, đến cùng là tiểu Thất tẩu bắt đến , ngài mau thả , đừng gây chuyện với Thất ca nữa." Tiêu Dật nhịn hô lên.
Tiểu Thất tẩu! Bà gây chuyện với Tiêu Duệ!
Huệ Phi dừng bước, nổi giận gầm lên: "Con câm miệng!"
Tiêu Dật khuyên bà vài câu, nhưng nghĩ đến lúc bà vẫn đang nổi nóng, sợ rằng càng khuyên bà càng tức giận hơn. Gã đành thở dài Huệ Phi, định tìm Tiêu Duệ.
Công chúa Ngu Văn đỡ , thấy Tiêu Dật, hai mắt nàng chứa đầy nước mắt và sự mong chờ.
Tiêu Dật tránh ánh mắt của nàng.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Dật Nhi." Công chúa Ngu Văn vội vươn tay bắt lấy Tiêu Dật, "Đệ, đang định tìm Thất ca ?"
Tiêu Dật thấp giọng ừ.
"Vậy giúp biểu tỷ giải thích với một câu ?" Dường như công chúa Ngu Văn chút hổ, ép giọng xuống thấp, "Ta, thật..."
Đối với Tiêu Dật, đương nhiên công chúa Ngu Văn thể bằng Huệ Phi .
Gã công chúa Ngu Văn phủ nhận, khỏi tức giận, "Biểu tỷ, chắc Thất ca hết cả , giờ tỷ còn phủ nhận, nghĩa là đùn đẩy hết trách nhiệm lên mẫu phi ?" Gã công chúa Ngu Văn chằm chằm, nhịn lộ vẻ khinh thường, "Những lời mẫu phi , chắc lúc đường tỷ cũng với Thất ca ? Tỷ ở nên thể quan tâm đến khác ? Tỷ ở , cho nên thể tự đa tình, cho rằng Thất ca tiếp nhận tỷ ? Cho dù như thật, tỷ cũng nên dám dám nhận! Đừng mà vẫn trốn tránh trách nhiệm, nếu thì khác gì kỹ nữ..."
Tiêu Dật cắn đầu lưỡi, nhịn .
công chúa Ngữ Văn vẫn hiểu . Tiêu Dật đang mắng nàng đừng kỹ nữ mà còn lập đền thờ trinh tiết.
Lời như , lời như dùng để mắng nàng...
Công chúa Ngu Văn run rẩy , nhịn trượt xuống, xụi lơ đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-251.html.]
Tiêu Dật dám ở , vội vàng lao ngoài.
Ra cung, Tiêu Duệ lập tức cho đến trạm dịch nơi cùng công chúa Ngu Văn ở.
Lúc đến, Tiêu Dật và Vu Quốc Đống đều mang của phủ đến. Các Hoàng tử mặt, phụ trách trạm dịch nào dám giấu giếm cái gì, lập tức tìm bộ hộ vệ theo đến từ Mông Cổ và binh sĩ Đại Hoàng tử phái để bảo hộ công chúa Ngu Văn đến.
Thôi Tiến Trung qua, nhanh liền trở về, "Vương gia, hộ vệ bên Mông Cổ đều đông đủ, chỉ là Đoan Vương phái tới thiếu một, là tiểu đầu mục của bọn họ, chỉ là họ Trần, đều gọi là Trần tướng quân."
Trần tướng quân, chẳng lẽ là Trần Chiêu thật?
Tiêu Duệ nhớ kỹ, ngày công chúa Ngu Văn trở về, đúng là thấy một ảnh quen thuộc thật. Lúc đó suy nghĩ nhiều, nhưng Dư Lộ biến mất, nghĩ nghĩ, càng nghĩ càng thấy khả nghi.
Nếu Trần Chiêu c.h.ế.t thật, nếu bắt Dư Lộ thật... Vậy khi nào sẽ trả thù Dư Lộ ?
Thấy thần sắc mặt Tiêu Duệ đúng, Vu Quốc Đống vội dậy tới, "Vương gia, nếu do Đoan Vương phái tới thật thì để thần đưa tin cho Đoan Vương, lập tức sẽ tra phận của ngay thôi. Hơn nữa, đào binh là sẽ mất đầu, dù thế nào cũng sẽ dám tự chạy thoát ."
Huống chi còn là một tướng quân nữa, chỉ sợ cũng sẽ luyến tiếc chức quan nho nhỏ ?
Tiêu Duệ trầm ngâm một lát, nghĩ nếu Trần Chiêu c.h.ế.t thì hẳn là Trần Bì cũng ở cùng . Hắn đồng ý lời Vu Quốc Đống : "Tốt, ngươi lập tức truyền tin qua đó. Một là để tra phận của , hai là nhờ Đại ca cho theo dõi xem mấy ngày gần đây về . Còn , xem xem trong quân doanh còn một tên là Trần Bì , nếu , lập tức bắt !"
Vu Quốc Đống kinh ngạc : "Ý ngài là, tên họ Trần sẽ mang về? Không lệnh của Huệ Phi nương nương và của công chúa Ngu Văn ?"
Nếu là khác thì chắc chắn sẽ mang về, nhưng nếu nọ là Trần Chiêu, mang về là điều mong . Hắn sợ Trần Chiêu sẽ gϊếŧ Tiểu Lộ Nhi, dù mấy ngày trôi qua nhưng Trần Chiêu hề mang Tiểu Lộ Nhi tới uy hϊếp .
"Thất ca, bắt tiểu Thất tẩu?" Tiêu Dật cũng kinh ngạc.
"Hiện tại còn rõ lắm nhưng khả năng đó. Hắn là một cố nhân chạy trốn đao của ." Tiêu Duệ , trong lòng giận chó đánh mèo những thị vệ hành hình và mang t.h.i t.h.ể Trần Chiêu ngoài. Bọn họ chỉ việc nghiêm cẩn mà còn bằng mặt bằng lòng, cứu từ trong tay của !
Dù là kiểu nào thì đều dùng .
Nếu thù oán thật thì vấn đề nghiêm trọng hơn. Vu Quốc Đống trịnh trọng gật đầu, vội vã rời .
Tiêu Duệ cũng chuẩn .
Tiêu Dật vội vàng theo, "Thất ca, định ?"
Tiêu Duệ dừng , "Đi tìm , hướng Tây Bắc!"
"Thất ca!" Tiêu Dật bắt cánh tay Tiêu Duệ , "Thất ca, giao cho thị vệ thôi, thể , cần nghỉ ngơi. Hơn nữa, nếu thì bên phụ hoàng trả lời đây? Còn ..."
Còn mẫu phi, nếu Thất ca cứ như , tình con giữ Thất ca và mẫu phi thực sự thể vãn hồi nữa.
Tiêu Duệ cầm tay gã, tuy chậm nhưng lực dỡ tay gã , "Cửu , nếu còn coi là Thất ca của thì gọi một tiếng. Nếu thì hãy giống như mẫu phi, coi như từng tồn tại !"
Dứt lời, thả tay , xoay rời .
"Thất ca!" Nhìn bóng lưng của , Tiêu Dật nhịn kêu lên.