Tiêu Duệ ngửa đầu Huệ Phi, miệng treo nụ sầu thảm, "Con sợ con lên, mẫu phi sẽ nó rõ cho con nữa."
Huệ Phi thấy như , luôn cảm thấy sợ hết hồn hết vía, "Duệ Nhi, con, con ?"
"Nhi tử , nếu mẫu phi cho phép, biểu tỷ Ngu Văn thể kêu bắt Tiểu Lộ Nhi . Nếu nhi tử quyết tâm tay, đương nhiên cũng thể lấy tin từ miệng tỷ , nhưng tỷ ... tỷ là biểu tỷ của nhi tử, đối với tỷ , chỉ cần lý trí của nhi tử còn ở, nhi tử liền thể xuống tay với tỷ ." Tiêu Duệ Hít sâu một hai, gần như là van nài Huệ Phi: "Mẫu phi, dù nhi tử ngài thích như Cửu và Ngũ nhưng đến cùng thì nhi tử vẫn là con ruột của ngài, ngài cho nhi tử , cho nhi tử rốt cuộc là Tiểu Lộ Nhi bắt đến nơi nào !"
Trước đây lúc Tiêu Duệ còn nhỏ, Huệ Phi vội vàng tranh sủng. Chờ lớn hơn chút, Huệ Phi hết hy vọng, còn vội nuôi tiểu nhi tử và tiểu nữ nhi, cho nên khi còn bé, ngoại trừ cung nữ và ma ma bên cạnh, cận nhất với Tiêu Duệ là Ngu Văn.
Tuy lúc xe ngựa hết sức tức giận nhưng khi tỉnh táo, tay ngừng run run. Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa là gϊếŧ biểu tỷ Ngu Văn . Đây là còn gần gũi với hơn cả mẫu phi.
"Con, con vì một nữ nhân mà với như ?" Huệ Phi cảm thấy vô cùng thương tâm, "Con cảm thấy, đối xử với con ? Ta, với con và tụi nó, môi hở răng lạnh, Duệ Nhi, đối xử với con ?"
Tiêu Duệ tranh luận về việc với bà, "Tốt. bởi vì ngài với con, biểu tỷ Ngu Văn cũng với con nên con mới tìm của Binh Mã Tư, tìm Thái tử Nhị ca hỗ trợ mà là đến chỗ ngài, lén hỏi ngài một cái đáp án."
Huệ Phi hít một lạnh.
Nó là bà và Ngu Văn bắt . Nếu , còn Thái tử và Binh Mã Tư, đây là lớn chuyện ? Đây là đang uy hϊếp bà ?
Nếu để cho Thừa Nguyên Đế , đây chính là cục diện tam bại câu thương! Đương nhiên, bà còn con trai và con gái nên , nhưng Ngu Văn, Ngu Văn thể trở về Mông Cổ. Sau khi trở về, đó chính là Đại Viêm bỏ qua.
Vì một cái nữ nhân xuất cung nữ, nó ....
Huệ Phi con trai, cảm thấy vô cùng thất vọng, "Duệ Nhi, thấy con đúng là nhập ma ! Vì một nữ nhân như , con cái gì cũng cần, cần biểu tỷ, cũng cần nương!"
Tiêu Duệ trầm mặc một lát, lắc đầu.
"Mẫu phi, mấy năm nay, nhi tử thích gì cả, bây giờ thật vật vả mới thích một nữ nhân như , vì ngài gây khó dễ cho nhi tử như ?" Dừng một lát, tiếp, "Ngài cắm chỗ của con, kêu hạ độc cho Lâm thị, nhi tử từng gì ngài."
Huệ Phi chút yên lòng, nhưng càng nhiều hơn là tức giận, "Duệ Nhi, là mẫu của con! Ta như cũng chỉ vì cho con. Lâm thị, nàng xứng Chính phi của con? Con thích nàng , trừ nàng , chọn một khác thích hơn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-250.html.]
Tiêu Duệ bất đắc dĩ nhắm hai mắt, "Mẫu phi, nhi tử còn là đứa nhỏ, nên xử lý việc thế nào, nên an bài nữ nhân thế nào, nhi tử thể tự chủ."
Người xưa còn câu "Trưởng giả ban thưởng thể chối từ", nhưng Duệ Nhi ... Đến cùng là do khi còn bé , khi lớn lên sẽ giống như Dật Nhi và Văn Nhi.
Thái độ của Huệ Phi bỗng nhiên lạnh xuống, "Nói như , con đang trách mẫu phi nhúng tay chuyện của con? Một nữ nhân, là mẫu của con, xử lý ? Coi như Lâm thị là Vương phi của con, xử lý , nhưng Dư thị, nàng chỉ là một thϊếp thất xuất là cung nữ, cũng xử lý ?"
"Còn nữa, con thích nàng còn vì gương mặt đó . Bây giờ biểu tỷ Ngu Văn của con về , con cả đời con khó thích một , mẫu phi sẽ giúp đỡ con, cho biểu tỷ con phủ của con, trắc phi của con!" Huệ Phi trừng mắt Tiêu, "Xong việc, con đừng , mẫu phi đối xử với con giống như với Dật Nhi!"
Ánh mắt Tiêu Duệ Huệ Phi dần dần lạnh xuống. Hắn gì thêm, chỉ chậm rãi lên.
"Mẫu phi thích quản như , thấy mẫu phi quản nữ nhân của Cửu ?" Hắn : "Luận xuất , của Cửu cũng cao quý hơn Dư Lộ bao nhiêu. Nếu mẫu phi đối xử với các con đều bình đẳng, tại đối xử với nữ nhân giống nữ nhân của nhi tử?"
Sao giống ?
Huệ Phi bật thốt lên: "Con cũng tính của Cửu con đấy, nếu mà quản..."
"Mẫu phi cảm thấy con tính tình ? Hay là , mẫu phi chỉ quan tâm tính tình của Cửu , để bụng đến tính tình của con?" Tiêu Duệ cắt lời của bà, ép hỏi.
"Duệ Nhi!" Huệ Phi á khẩu trả lời , đành quát lớn, "Sao con thể vô lễ như thế!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Duệ thông suốt xoay .
"Đứng !" Huệ Phi hô lên: "Đến cùng là con thế nào, cũng đồng ý cho con tiếp biểu tỷ con phủ !"
Tiêu Duệ giễu cợt, "Mẫu phi, ai cho ngài nhi tử thích biểu tỷ? Ai cho ngài, Tiểu Lộ Nhi là thế của ai? Nếu con trai coi nàng là thế của biểu tỷ thì căn bản chạm nàng !"
"Mẫu phi, ngài chỉ nhi tử thích gì, ngài cũng căn bản quan tâm xem nhi tử thích gì. Mẫu phi, bây giờ ngài cứ như hai năm ngài mới sinh con , cứ coi như... đứa con là ." Dứt lời, do dự nữa, mở cửa sải bước ngoài.
Mà ở cửa là Tiêu Dật với vẻ mặt kinh ngạc, nghi ngờ và công chúa Ngu Văn vững, đang tựa nha bên với khuôn mặt trắng bệch.
"Tiêu Duệ! Ý của con là gì đây?!" Tiếng la của Huệ Phi cũng tiêu tán đầu Tiêu Duệ.