Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 249

Cập nhật lúc: 2025-08-01 13:30:36
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi về xe ngựa chạy cũng nhanh. Trong cơn xóc nảy, Tiêu Duệ nhiều với công chúa Ngu Văn, cơn buồn ngủ từ từ ập đến, dựa một bên nhắm mắt .

Công chúa Ngu Văn lén lút đánh giá .

Hình như nghỉ ngơi mấy ngày , sắc mặt uể oải, quầng thâm hai mắt hiện rõ, dù đang tựa thành xe ngủ nhưng thể vẫn thẳng tắp, dường như chỉ cần động tĩnh gì là sẽ lập tức bật dậy.

Công chúa Ngu Văn khe khẽ thở dài. Tâm tính đổi, khi cùng một , tâm trạng cũng đổi theo. Lúc là dùng ánh mắt tỷ tỷ , giờ dùng ánh mắt nữ nhân nam nhân.

Hắn thích nàng đến thế ?

Đối với một nữ nhân chỉ coi là thế cũng coi trọng thành như , nếu cho nàng nữa, hẳn sẽ vui ? Công chúa Ngu Văn tưởng tượng đến cảnh , cảm thấy tim như nai con nhảy loạn. Nàng đưa tay nhẹ nhàng đặt lên bàn tay đang đặt nhuyễn tháp của Tiêu Duệ.

 

Tiêu Duệ quá mệt mỏi, cũng tỉnh dậy.

Lòng công chúa Ngu Văn chua xót ngọt ngào. Nàng đang suy nghĩ, nếu chờ tỉnh , nàng liền lập tức cho ? Nàng đành lòng, đành lòng tiếp tục khổ cực, khổ sở như .

Lúc xe ngựa cửa thành thì chút ầm ĩ, mí mắt Tiêu Duệ giật giật, còn mở mắt , cảm giác bàn tay mềm mại đặt mu bàn tay . Chỉ là, tuy mềm mại nhưng giống như của Dư Lộ.

Hắn nhanh chóng mở mắt, "Biểu tỷ?" Hắn sợ hãi kêu lên, đồng thời rút tay về.

Tay công chúa Ngu Văn đập nhuyễn tháp, tuy đau nhưng chút hổ.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Duệ Nhi, tỉnh ." Đối mặt với Tiêu Duệ, công chúa Ngu Văn vẫn gọi như cũ, tuy cách gọi giống nhưng giọng chút biến hóa.

Chân mày Tiêu Duệ cau chặt, vô ý thức thẳng, dịch sang bên một chút, "Ừ." Hắn thản nhiên lên tiếng.

 

Nên thế nào đây?

chút tiện mở miệng.

Công chúa Ngu Văn rụt tay về, lặng lẽ Tiêu Duệ một cái, rốt cuộc phồng lên dũng khí : "Duệ Nhi, thì coi như hết, cần tìm nữa."

Sắc mặt Tiêu Duệ chợt biến, "Biểu tỷ! Tỷ tỷ đang ?"

Công chúa Ngu Văn sợ đến tắt tiếng, lát mới nhẹ giọng tiếp: "Giả, dù thế nào cũng biến thành thật . Duệ Nhi, trở về , ... Chỉ cần nguyện ý, thể ."

Lời ý gì? Cái gì mà thật giả, cái gì mà ở ?

Tiêu Duệ công chúa Ngu Văn, thấy mặt nàng càng ngày càng đỏ, đầu nàng càng ngày càng thấp, trong nháy mắt, rốt cuộc hiểu ý của công chúa Ngu Văn.

Hai tay nắm chặt , đè giọng từng chữ từng chữ, "Không ? Tỷ để ?"

 

Công chúa Ngu Văn cúi đầu nên thấy biểu tình mặt Tiêu Duệ, nên nàng cho rằng Tiêu Duệ đang quá kích động nên thốt nên một câu chỉnh .

Nàng thấp giọng đáp: "Ta ở , trở về Mông Cổ, lấy... lấy phận là con gái của phủ Trường Bình Hầu Vu gia."

Đây là phận tìm cho Tiểu Lộ Nhi, nếu biểu tỷ , nghĩa là chính nàng đến Thành Vương phủ trắc phi của , còn Tiểu Lộ Nhi, ý là cho Tiểu Lộ Nhi Mông Cổ?

Làm cho Tiểu Lộ Nhi Mông Cổ!

Tiêu Duệ lập tức nghiêng về phía , một tay kéo lấy hai tay của công chúa Ngu Văn ép sang một bên, một tay trực tiếp bóp cổ nàng, hai mắt đỏ sậm, kiềm chế , "Tiểu Lộ Nhi ? Có Tiểu Lộ Nhi tỷ bắt ? Có là tỷ ? Biểu tỷ, là tỷ ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-249.html.]

Công chúa Ngu Văn sợ đến choáng váng vì sự bạo phát đột nhiên của , một lát mới phản ứng kịp.

"Duệ Nhi, Duệ Nhi..." Tay nàng Tiêu Duệ chặn thể động đậy, chỉ thể khó khăn nghiêng đầu, "Buông tay, Duệ Nhi, mau buông tay , , thở ."

Tiêu Duệ mất lý trí, khí lực tay giảm mà còn tăng lên.

"Ngươi , ngươi , ngươi bắt Tiểu Lộ Nhi !" Hắn vô cùng tức giận, khống chế mà hô lên.

Xe ngựa bên xóc nảy kịch liệt, hơn nữa còn kèm theo tiếng hô của Tiêu Duệ. Mấy thị vệ thấy đúng, lập tức báo cáo với Tiêu Dật vẫn còn đang tự hờn dỗi.

Tiêu Dật phát hiện sự tình đúng, vội kêu phu xe dừng xe , nhảy lên xe ngựa đá rèm cửa .

"Thất ca! Huynh gì thế!" Gã mặt công chúa Ngu Văn xanh tím, còn Tiêu Duệ hai mắt trợn trừng, gần như suy tính, lập tức nhào lên.

Một lát bay ngược .

Chẳng qua, may là Tiêu Duệ rốt cuộc tỉnh táo . Sau khi tỉnh , đột nhiên buông lỏng tay .

Công chúa Ngu Văn che cổ thở hồng hộc, một lúc lâu , nàng ngẩng đầu lên Tiêu Duệ, nước mắt trong mắt nhịn rơi xuống.

Tiêu Duệ dời ánh mắt chỗ khác, giọng vẫn lạnh lẽo như cũ, "Biểu tỷ, rốt cuộc thì tỷ phái bắt Tiểu Lộ Nhi ?"

Công chúa Ngu Văn ý thức , chỉ sợ chính nàng hiểu lầm . Giờ khắc , lòng nàng ba phần buồn bực, bốn phần hổ, còn ba phần .

Chỉ là, dù nàng thì cũng thể thừa nhận , "Ta hiểu đang gì. Ta trở về kinh thành còn mấy ngày, chỉ đến Thành Vương phủ của một , bắt ?"

"Vậy tỷ ..." Lời Tiêu Duệ còn hết, Tiêu Dật đang xoa m.ô.n.g bu , công chúa Ngu Văn vội vàng trắng mặt hô: "Ta , gì hết!"

Tiêu Duệ đầu liếc Tiêu Dật một cái, dậy nhanh xe ngựa, đó bên ngoài vang lên tiếng vó ngựa xa.

Lúc công chúa Ngu Văn mới run rẩy hướng cửa sổ, "Dật Nhi..." Nàng kêu một tiếng.

Tiêu Dật thu tầm mắt , thần sắc , "Biểu tỷ, đây là thế nào, tỷ gì mà Thất ca tức giận như ?"

Công chúa Ngu Văn trả lời, đây là sỉ nhục đầu tiên nàng gặp trong đời. Nàng cắn môi, trả lời mà hỏi ngược , "Đệ , ?"

Tiêu Dật : "Đi hướng trong thành."

Tiêu Duệ trở về, vốn là tìm sự giúp đỡ của Thái tử, nhưng vì lời công chúa Ngu Văn xe ngựa, đến chỗ Thái tử nữa mà là thẳng đến nơi của Huệ Phi.

Huệ Phi thấy , chút sững sờ, đó là vô cùng đau lòng, "Đứa nhỏ , mấy ngày nay con rốt cuộc , con lấy bản trò đùa như , cũng nhận con nữa."

"Tất cả xuống!" Tiêu Duệ trực tiếp đuổi hết những hạ nhân trong cung , khi xuống hết, hỏi thẳng Huệ Phi, "Mẫu phi, biểu tỷ Ngu Văn rốt cuộc là thế , tỷ lưu ?"

"Cái gì?" Huệ Phi nên trả lời thế nào.

Tiêu Duệ tiến lên một bước, quỳ phịch xuống mặt Huệ Phi, "Mẫu phi, nhi tử gấp đến độ điên lên , đến cùng là chuyện gì xảy , ngài mau cho nhi tử ! Biểu tỷ Ngu Văn chịu , nhưng ngài là mẫu của nhi tử, ngài !"

Hành động của Tiêu Duệ Huệ Phi chút mơ hồ. Đứa con trai từng tuổi , đây là đầu nó quỳ mặt bà. Cái gì bà cũng nghĩ , vội vàng lên đỡ .

Tiêu Duệ nhẹ nhàng mà lực tránh .

Huệ Phi vội la lên: "Ta cũng đồng ý, con chuyện gì thì mau lên cho rõ ràng, con quỳ thì còn thể thống gì nữa?"

Loading...