Dư Lộ gục đầu xuống, lên tiếng. Đợi Trần Chiêu rốt cuộc lau xong, lấy thuốc bôi lên, cô chủ động dậy, "Có cần giúp ngươi băng ?"
Trần Chiêu thực sự đau đến hết , nhưng chỗ đau băng bó thì , còn mang Dư Lộ chạy nữa. Hắn , chỉ cúi đầu ừ một tiếng.
Vải băng bó chuẩn xong. Dư Lộ cầm vải đến đằng Trần Chiêu. Cô đặt một tay lên vai Trần Chiêu, một tay cầm vải, đó nhân lúc Trần Chiêu phản ứng kịp, cô nhanh chóng đ.â.m thẳng cây châm trong tay lưng Trần Chiêu.
Trần Chiêu cảm thấy lưng bỗng truyền đến cơn đau nhẹ, lập tức xoay đầu, bắt lấy cổ tay Dư Lộ, "Ngươi..."
Dư Lộ sợ đến tim nhảy cả ngoài. Cũng may, Trần Chiêu chỉ "ngươi" xong liền ngã xuống.
Dư Lộ nhịn rơi nước mắt, tay nắm chặt vô cùng đau đớn. Cô xuống dùng sức gỡ các ngón tay còn nắm chặt của , suy nghĩ một lát, đến cùng vẫn đành lòng Trần Chiêu như , bèn băng bó qua loa cho mới xoay chạy.
Lúc cô thấy ơn Tiêu Duệ hơn bao giờ hết, vì đưa Kiều ma ma đến bên cô. Nếu , với tình huống như ngày hôm nay, dù cô ba đầu sáu tay thì nhất định vẫn trốn thoát.
Cô , lúc cô đang lảo đảo chạy xa, lưng cô, một vốn hôn mê bất tỉnh mở mắt , chằm chằm bóng lưng cô nháy mắt.
Lúc Tiêu Duệ trở về là cưỡi ngựa, tốc độ nhanh. Sau khi thành, gia đinh Vu phu nhân phái tới mới đuổi kịp. Nghe gia đinh lắp bắp chuyện xảy , lòng lập tức lạnh xuống.
Không ngừng để tĩnh tâm suy nghĩ chuyện gì xảy , lập tức đầu ngựa chạy ngoài thành.
Thôi Tiến Trung lớn tuổi, căn bản cưỡi ngựa nhanh . "Vương... Vương..." Lão dám gọi to, chỉ kêu lảo đảo thúc ngựa về phía .
Ngược , hai thị vệ theo chân Tiêu Duệ thì nhanh như một làn khói.
Vu phu nhân dám kêu thu thập hiện trường, chỉ kêu về Pháp Hoa Tự mời các sư phụ mang thuốc đến để băng bó đơn giản cho thương .
Lúc Tiêu Duệ chạy đến, Tào ma ma đang cưỡi ngựa dẫn theo Phúc Quất hôn mê bất tỉnh trở về. Bà ném Phúc Quất xuống mặt nha của Vu phu nhân, lập tức quỳ xuống mặt Tiêu Duệ.
"Vương gia." Bà : "Thuộc hạ đáng chết, cứu Dư chủ tử."
là đáng c.h.ế.t thật!
lúc Tiêu Duệ còn tâm trạng để tính toán với bà nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-242.html.]
Hắn cảnh tượng thê thảm mặt, nhịn run tay run chân. Hạ thủ ác như , đây là nào bắt Dư Lộ? Bắt Dư Lộ , ý thế nào? Nếu chỉ là bắt cóc thì nên như chứ!
Vân Mộng Hạ Vũ
Trừ khi, trừ khi thù oán với , hoặc là, thù oán với Dư Lộ.
Hắn để khác dị dạng, nắm c.h.ặ.t t.a.y , đợi bình tĩnh mới : "Tình huống lúc đó thế nào, ngươi !"
Tào ma ma : "Dư chủ tử một ở trong xe ngựa, nô tỳ và Phúc Quất ở cuối, đột nhiên một đám mặc áo đen xông . Mục tiêu của những đó rõ ràng, xông thẳng đến chỗ Dư chủ tử. Những khác ngăn nô tỳ và các thị vệ khác, một tên áo đen trực tiếp gϊếŧ xa phu xe ngựa của Dư chủ tử, đoạt xe ngựa , đυ.ng xe ngựa của Vu phu nhân thẳng."
"Phúc Quất đuổi theo ."
"Nô tỳ bắt lấy một , đang định ép hỏi thì đột nhiên cắn phá thuốc độc trong miệng, chết. Nô tỳ cảm thấy thích hợp, liền cũng mau đuổi theo."
" là, khi nô tỳ chạy đến thì cũng chỉ một Phúc Quất đó. Ở đấy dấu vết đánh . Võ công của nọ cao, trực tiếp chặt cánh tay trái của Phúc Quất."
Chặt...
Tiêu Duệ lập tức đầu Phúc Quất, nha của Vu phu nhân sợ dám bôi thuốc cho nàng, vẫn là hai bà tử đến tẩy rửa vết thương, chuẩn băng bó đơn giản.
Tiêu Duệ tới, kỹ vết thương , đó phân phó đánh thức Phúc Quất dậy, hỏi: "Người dùng đao?"
Phúc Quất suy yếu gật đầu, trong mắt lập tức đầy nước mắt.
Nàng chậm rãi từng chữ: "Tên gϊếŧ nô tỳ, là Dư chủ tử... Dư chủ tử cầu xin nọ, cứu nô tỳ một cái mạng. Chỉ là, chỉ là chủ tử ... Vương gia, phái tìm, tên thương nhẹ, Dư chủ tử còn khăn tay... ngân châm Kiều ma ma cho, ... thể chạy thoát..."
Giọng Tiêu Duệ run rẩy, "Nàng ... thương ?"
Phúc Quất nhắm mắt, nặng nề : "Có!"
Tiêu Duệ đầu, lập tức dắt ngựa nhảy lên.
"Mời Vu phu nhân trở về thôi." Hắn , ném khối lệnh bài cho Tào ma ma, "Trở về kêu tất cả thị vệ trong phủ qua đây. Mặt khác, kêu Thôi Tiến Trung điều động nhân sự." Đó chính là ám vệ . Tào ma ma , cũng tiện ở bên ngoài.
Nếu Dư Lộ gả cho với phận cô nương của Vu gia, lúc , tạm thời thể tìm của nha môn, chỉ thể tự tìm.
Tiêu Duệ kéo dây cương, đánh ngựa chạy về hướng Phúc Quất chỉ.