Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 237

Cập nhật lúc: 2025-08-01 13:29:58
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Chiêu đạp bóng đêm từ Nhất Phẩm Hương, trong lòng nỗi phức tạp khôn kể. Vốn, còn đang tức giận vì gọi lúc , nhưng thật nghĩ đến là vì chuyện đó.

Dư Lộ, kiếp và kiếp , nàng đúng là vô duyên với ngày lành.

Trần Chiêu mang đến chằm chằm phủ Trường Bình Hầu một ngày mười hai canh giờ, chỉ cần bên phái phủ đón , sẽ lập tức tay.

Bởi vì sắp tới hôn kỳ, Tiêu Duệ cũng thể đau lòng Dư Lộ còn thương mà cho cô . Chỉ kéo dài tầm ba ngày, chờ vết thương quá đau nữa, tự đưa Dư Lộ khỏi thành.

Thật Dư Lộ thể xuống , nhưng cũng Tiêu Duệ thực sự sợ cô đau mượn cơ hội để ăn bớt, lúc đưa Dư Lộ cứ ôm Dư Lộ, để Dư Lộ đùi .

Mới ăn sáng lâu, nếu như đầu và hai chân gập , cái bụng sẽ đè, chắc chắn sẽ buồn nôn.

Cho nên Dư Lộ chỉ thể sấp, tựa đầu lên đùi của Tiêu Duệ. Cái , cô cũng thể luôn ngửa đầu chứ. Không cần ngửa đầu, khuôn mặt liền đặt ở đùi Tiêu Duệ.

Vị trí hổ, Dư Lộ cảm thấy, nhất định là Tiêu Duệ cố ý! Vì mới bao lâu, hô hấp của dần gấp gáp hơn.

Dư Lộ đầu, trợn mắt , "Chàng khắc chế chút !"

Vân Mộng Hạ Vũ

Tiêu Duệ thấy thật uất ức.

Hắn cũng , cho dù là khi chạm Dư Lộ khi chạm Dư Lộ, mấy mặt đều là ở mặt Dư Lộ. Chỉ là mấy thì cần nhắc , còn cảm thấy đúng là thể trách .

Đầu tiên là Dư Lộ tới kinh ngoài ý , , nàng lượng quá ít, cho nên cho nàng mấy ngày để điều dưỡng. Mấy ngày trôi qua, bởi vì vết thương đùi tra là trúng độc nên mấy ngày tiếp theo, xử lý Hương Lê, tâm trạng Dư Lộ , kéo thêm mấy ngày nữa. Rốt cuộc xin thánh chỉ , nàng cũng chuẩn xong , cuối cùng thì Lâm Thục thương.

Tiêu Duệ tự tính nhẩm một phen, từ đến bây giờ, sắp một tháng vận động giường với Dư Lộ .

Lúc , tại vị trí sấp của Dư Lộ , chứ tại .

Hắn cúi đầu, hỏi Dư Lộ, "Đến một phát?" Đây là từ mới học từ Dư Lộ.

Dư Lộ mặc một cẩm bào kim tôn ngọc quý, kết quả khi mở miệng là "Tới một phát", nhịn phá lên .

"Không đến!" Bên ngoài phu xe, lúc là ban ngày, còn ở trong xe ngựa và ở đường cái nữa, đến việc khác sẽ thế nào, chỉ riêng bản tiếp thu nổi.

Tiêu Duệ: "Vì ?"

Dư Lộ để ý đến , gục mặt ở phần ngoài chân .

Tiêu Duệ đưa tay, đầu tiên là sờ hông của Dư Lộ một cái, đó xuống...

"Tiêu Duệ!" Dư Lộ thấp giọng gọi , đó há miệng cắn chân .

Dư Lộ dùng lực, cũng đau lắm, nhưng Tiêu Duệ khoa trương xuýt xoa một tiếng, đó cũng phản kháng, kéo Dư Lộ lên, cứ để cô cắn như .

Dư Lộ buông , đầu .

Tiêu Duệ bộ đáng thương : "Tiểu Lộ Nhi, ngươi là hơn hai mươi ngày lận, cộng thêm phía , gia sắp nhịn hai tháng ."

Dư Lộ nghĩ nghĩ, cũng đúng thật.

Từ đến nay Tiêu Duệ thói quen thu dùng nha . Bây giờ Tạ Linh Tuệ và Đào Xảo Tiên đều đưa , nơi của Lâm Thục sẽ , đúng là nơi để thật. Đương nhiên, cô cũng cho .

Nếu bá đạo cho chỗ của khác thì cũng thể mặc kệ , để đáng thương như . Hai tháng , đối với nam nhân ở độ tuổi , đúng là chút quá mức.

mà... Dư Lộ rèm xe ngựa, nhỏ giọng : "Nhỡ thấy thì ?"

Tiêu Duệ lập tức lấy một cái khăn, "Ngươi dùng cái để chặn miệng ."

Dư Lộ đỏ mặt, cô lớn tiếng như ?

"Tiếng động cũng thể quá lớn, nhỡ thấy xe ngựa cứ đung đưa..."

"Ta sẽ dịu dàng chút, ngươi đừng kêu chậm là ." Tiêu Duệ vội .

Chậm cái đầu ngươi !

Rõ ràng là , quan hệ gì với cô , đổ hết lên ?

Tiêu Duệ thấp giọng : "Có thể , ngươi còn lo lắng cái gì?"

Dư Lộ tiếp: "Vậy nhỡ , lát nữa Vu phu nhân phát hiện thì đây?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-237.html.]

Tiêu Duệ : "Không , chúng sớm. Lát nữa, khi đến , gia dẫn ngươi chùa nghỉ ngơi một lát, ngươi còn thể tắm rửa nữa, đảm bảo Vu phu nhân sẽ phát hiện ."

Dư Lộ kỹ , "Chàng kế hoạch chứ gì, còn sở thích nữa hả?"

Tiêu Duệ luôn mặt dày rốt cuộc mất tự nhiên đầu. Hôm qua , sáng nay , chính vì lúc thể giả vờ đáng thương, Dư Lộ lý do gì để từ chối .

Dư Lộ thấy lỗ tai đỏ cả lên, cảm thấy ngạc nhiên. Lưu manh già mà còn thời điểm hổ cơ đấy.

Hắn hổ, Dư Lộ liền thấy oai phong hơn, chỉ là nếu để cô thì đúng là khó cho cô. Cô cúi đầu lên tiếng.

Tuy hai vợ chồng già nhưng thể coi như là tâm linh tương thông, Tiêu Duệ lập tức hiểu ý cô. Hắn do dự nữa, nhét khăn tay miệng Dư Lộ, nhanh chóng vén váy Dư Lộ lên.

Dư Lộ nhả khăn tay trong miệng , véo mạnh chân Tiêu Duệ một cái. vì tay Tiêu Duệ thành thật, cô lập tức kêu nhỏ lên, vội buông tay bịt miệng .

Tiêu Duệ đắc ý, "Xem , gia là lấy khăn chặn mà."

Dư Lộ hừ lạnh, nhưng hừ một nửa thì biến âm.

Cơn triền miên dịu dàng vẫn kéo dài đến lúc tới Pháp Hoa Tự thì mới dừng. Tiêu Duệ chỉnh đốn xiêm y, chỉ cần sửa trường bào liền gì. còn Dư Lộ, mặc dù cô cũng váy áo của trở nên vô cùng loạn.

Chỉ là cô cũng còn khí lực để với Tiêu Duệ nữa. Hôm nay cuối cùng cô cũng , đôi khi triền miên thì kịch liệt chút, dịu dàng như , thời gian một lâu lắm, cô cảm thấy dù cô thương nhưng cô vẫn dậy đường .

Xuống xe ngựa, đương nhiên Tiêu Duệ ôm Dư Lộ. Hai dán chặt , ai dám xem họ. Sau khi xuống xe ngựa liền lập tức đổi sang kiệu, một đường thẳng đến sương phòng phía , đúng là ai thấy khác thường.

Chỉ là, ngoại trừ Trần Chiêu.

Trần Chiêu ẩn từ một nơi bí mật gần đấy, lâu lắm gặp Dư Lộ, xe ngựa dừng , lập tức nhịn sang.

Chẳng qua, khi thấy Dư Lộ ôm xuống, thấy áo bào của Tiêu Duệ chút nhăn, căn bản thấy chút mặt của Dư Lộ. Lấy trực giác của một nam nhân, đại khái đoán điều gì.

Lẳиɠ ɭơ!

Hắn lạnh lùng mắng trong lòng.

Dư Lộ và Tiêu Duệ đưa đến sương phòng phía . Tiêu Duệ phân phó mang nước ấm qua. Từ lúc Dư Lộ thương thì đều là Tiêu Duệ giúp cô lau sơ qua, đương nhiên lúc cũng là .

Dư Lộ cảm thấy thật yếu đuối. Thật cảm thấy đau lắm nữa, dù lúc chân chút mềm nhưng cô tự , chỉ dính lấy Tiêu Duệ.

Tiêu Duệ cũng vui vẻ. Thích một , dù là hầu hạ nàng ngươi cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc. Lúc Tiêu Duệ chính là như .

Hắn tắm cho Dư Lộ : "Gia lợi hại ?"

Dư Lộ phỉ nhổ , "Quả là cầm thú!"

Tiêu Duệ chỉ giận mà còn đầy hớn hở, "Vậy ngươi xem, ngươi thích tên cầm thú ?"

"Thích, thích c.h.ế.t luôn!" Dư Lộ , giục , "Chàng mau lên , Phật môn tịnh địa!" Tuy cô tin Phật nhưng ở những nơi thế , vẫn nên sự thành kính thì hơn.

Sau khi hai đều tắm xong lâu, Vu phu nhân tới. Thật đến từ sớm , chỉ là bà vô cùng thức thời, Tiêu Duệ cho đến kêu, bà cũng cho bên đủ thời gian.

Buổi trưa, ở Pháp Hoa Tự ăn cơm chay.

Dư Lộ và Tiêu Duệ với là một đôi. Tuổi của Vu phu nhân bày ở đấy, hơn nữa giờ bà cũng thể coi như là vợ của Tiêu Duệ, đương nhiên họ cùng ăn cơm, đồng thời cũng cho bà và Dư Lộ một chút thời gian để thích ứng.

con, đương nhiên hiểu sở thích của .

Dư Lộ gọi nương , đành dùng tôn xưng, "Bình thường ngài thích ăn gì?"

Thật Vu phu nhân hài lòng với cô con gái nuôi , lúc mặt Tiêu Duệ nữa, bà rạng rỡ, thiết : "Ta đặc biệt thích gì, chẳng qua ăn mặn, đồ ăn trong những ngày thường cũng giống như hôm nay thôi, đều là đồ ăn chay."

Dư Lộ gật đầu, ghi nhớ .

Vu phu nhân tiếp tục : "Chỉ là con nhớ rằng, tổ mẫu của con thích ăn

thịt kho Đông Pha*

nhất, cha con thích ăn món

vịt hầm bát bảo*

nhất, còn năm ca ca của con con cần quan tâm, lát về phủ sẽ mang con gặp tụi nó. Ngoài con chỉ cần nhớ kĩ họ của năm tẩu tẩu của con là ."

Loading...