Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 234
Cập nhật lúc: 2025-08-01 13:29:49
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dư Lộ chút mờ mịt, Tiêu Duệ đang gì thế?
Tiêu Duệ cô, bất chấp : "Ngươi yên tâm, chuyện , gia sẽ cho qua như ." Dù cho nọ là biểu tỷ của , là ruột của thì cũng đạo lý để họ đến cửa bắt nạt nữ nhân của như .
Dư Lộ càng mờ mịt, "Chuyện gì thế?"
Cách lớp chăn mỏng, tay Tiêu Duệ vuốt nhẹ lên bờ eo của Dư Lộ. Dư Lộ lập tức hiểu ngay.
Cô bắt lấy tay Tiêu Duệ, lúc thì thấy buồn , lúc thấy đầy cảm động, "Không như gia nghĩ ." Cô chuyện xảy ở Vương phủ hôm nay cho Tiêu Duệ.
Sắc mặt Tiêu Duệ càng khó coi hơn, "Là Lâm Thục ?"
Dư Lộ cho Lâm Thục, cô cũng tức giận, nhưng thù báo tại chỗ, cô bèn thành thật : "Ta đoán chắc là Cửu Điện hạ lời uy hϊếp nhà với nàng , nàng vội vã ngoài nhưng ngăn , nàng cách nào nên mới định kèm cặp ."
Nói xong, cô thấy vui vẻ. Tuy bò dậy nổi nhưng cô vẫn thể hoạt động, cô bèn giống như một con côn trùng khổng lồ, chuyển từ thẳng sang ngang mặt Tiêu Duệ. (?!)
Tiêu Duệ cô đau đến thế mà vẫn chịu yên, vội vàng dậy ở mép giường đè cô xuống.
Dư Lộ nhân cơ hội ôm chặt lấy thắt lưng , ngửa đầu : "Cũng may gia đưa cho những . Hôm nay mang cả khăn tay và ngân châm qua, nếu nàng đắc tội , cùng lắm thì cho nàng một khăn tay thôi. nàng đυ.ng đau quá, liền lấy ngâm châm đ.â.m nàng một cái. Ta đoán là, dù nàng tỉnh thì cánh tay kim đ.â.m cũng đau trong thời gian ngắn."
Thấy bộ dáng đắc ý của Dư Lộ, Tiêu Duệ nổi lời khen cô. Đến cùng thì nàng tính sổ , nàng đυ.ng ngã thành thế , ngay cả bò cũng bò dậy nổi, thì chỉ đ.â.m một cái, rốt cuộc là ai chịu thua thiệt chứ?
Hắn đưa tay xoa đầu Dư Lộ, "Nằm cho , gia bôi thuốc cho ngươi, lúc nãy còn bôi xong nữa."
Dư Lộ lập tức lắc đầu kháng nghị, "Không ! Gọi Thạch Lưu đến bôi cho là ."
Cô vốn đang , còn đang ngước đầu qua, khi lắc đầu, thể cũng lay động theo. Thà mặc cái nịt n.g.ự.c thì hơn, mặc , còn là màu đỏ thẫm mê , theo sự run rẩy n.g.ự.c cô, ánh mắt của Tiêu Duệ lập tức sâu hơn.
Hắn cưỡng chế đè xuống tâm tư nên nào đó, dời ánh mắt chỗ khác, "Nghe lời. Gia nhẹ nhàng hơn Thạch Lưu, đảm bảo ngươi sẽ đau."
quá nhẹ nhàng thì cũng vô dụng thôi.
Đương nhiên Dư Lộ để bụng việc nhẹ nhàng là thô lỗ. Điều cô quan tâm là giữa ban ngày, cô cũng thể trực tiếp để lộ thể như .
Tiêu Duệ trực tiếp kéo chăn mỏng , tay mò tới.
Toàn Dư Lộ run nhẹ. Nói đến cũng kỳ, lúc Thạch Lưu bôi thuốc cho cô, cô chỉ cảm giác đau. khi đổi thành Tiêu Duệ, tay còn di chuyển, chỉ cần đặt xuống thôi là cô liền cảm thấy thể bình thường. Giống như m.á.u đang sôi trào, cả cô đều nóng lên.
"Gia..." Cô nũng hô lên, nghiêng , kéo chăn về.
Tiêu Duệ tiếng kêu của cô, tay run lên một cái, trong lòng càng ngứa hơn.
"Ngươi còn kêu nữa, lát gia sẽ nhịn . Ngươi nghĩ kỹ xem ngươi còn chịu ." Giọng trầm trầm gợi cảm, ngầm chứa ý uy hϊếp.
Dư Lộ lập tức lên tiếng.
Tiêu Duệ thỏa mãn, tay vỗ nhẹ m.ô.n.g cô một cái.
Cái m.ô.n.g của Dư Lộ run lên, bỗng kêu, "Đau đau đau!"
Tiêu Duệ căng thẳng bật dậy, "Chỗ cũng thương?" Còn dứt lời, nhanh chóng lột cái tiết khố của Dư Lộ .
Dư Lộ chỉ cảm thấy phía chợt lạnh. Biết Tiêu Duệ gì, cô lập tức bi phẫn, nước mắt. Nơi đó, lúc nãy ngay cả Thạch Lưu cô cũng tránh nữa!
Tiêu Duệ : "Đều đỏ thành như , sớm?"
Nói sớm cái đầu ngươi !
Thấy kháng nghị cũng vô dụng, Dư Lộ dứt khoát giả chết, thấy cảm giác, tùy ý . Cô chỉ chôn mặt xuống cái gối mềm tự , cố gắng một con đà điểu.
Động tác của Tiêu Duệ mềm nhẹ, vẫn luôn xử lý hết chỗ đau của Dư Lộ, giúp cô mặt quần xong. Thấy cô phản ứng, tiến lên , mới phát hiện cô nghiêng đầu ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-234.html.]
Khóe miệng cong lên, khom lưng hôn má Dư Lộ một cái, kéo cái chăn mỏng qua đắp cho cô, đó mới rón rén ngoài.
Lúc mới phát hiện Thái Y ở cửa và uống hết năm ly . Thái Y thấy , dám tức giận, dậy hành lễ xong, đang định chuyện, Tiêu Duệ nâng tay chỉ trong viện.
"Vương gia, thần đến lúc lâu, còn khám cho chủ tử ở trong." Hắn mời tới xong liền trực tiếp mang đến Tầm Phương viện, nhưng lúc đó Tiêu Duệ trở về, khi sắc mặt của dọa ít ở đây, ngay cả Thôi Tiến Trung cũng dám bẩm báo, đành chờ ở đây.
Tiêu Duệ : "Là té một cái, vết m.á.u bầm. Bản vương bôi thuốc cho nàng , Thái Y thấy điều gì cần lưu ý nữa ?"
Thái Y giật , Vương gia tự bôi thuốc cho chủ tử bên trong? Hắn kinh ngạc Tiêu Duệ, thấy Tiêu Duệ nghiêm mặt, mới đột nhiên phản ứng kịp : "Thần dẫn theo nữ y, xem chủ tử thương gân động cốt , nếu thì gì đáng ngại."
Vân Mộng Hạ Vũ
Phúc Quất tới, cẩn thận Tiêu Duệ, chột : "Vừa chủ tử va đầu, ngài lo lắng ..." Ba chữ não chấn động Dư Lộ với nàng một nhưng nàng nhớ rõ, "Có va xảy việc gì ."
Lại còn đυ.ng đầu nữa.
Tiêu Duệ biến sắc, dừng một lát, phân phó Phúc Quất, "Ngươi và Thạch Lưu trong với chủ tử các ngươi một tiếng, kêu lát nữa Thái Y chữa thương cho nàng ."
Phúc Quất sửng sốt, vội ngẩng đầu Tiêu Duệ.
Tiêu Duệ lạnh lùng , "Còn mau !"
Phúc Quất dám tiếp tục dây dưa, trắng mặt bước nhanh tiến . Hiện nay Vương gia là thì là cái đó thôi, nàng cạnh Dư chủ tử mà vẫn để Dư chủ tử thương, nghiêm phạt của nàng còn đang chờ nàng nữa.
Thái Y thể nhắc nhở Tiêu Duệ, nam nữ thụ thụ bất , bên trong còn là nữ nhân của Vương gia nữa, "Vương gia, thần..."
Tiêu Duệ cắt lời , "Không , thể quan trọng hơn. Ngươi trực tiếp xem , bản vương phân biệt thị phi, tính toán chuyện với ngươi."
Thái Y một cái, lau mồ hôi trán, nhận mệnh.
Dư Lộ đánh thức, vội vàng mặc quần áo , nhưng vẫn chờ Thái Y tiến đến. Lúc giống ở hiện đại thể chụp X-quang, Thái Y chữa bệnh bằng cách vọng, văn, vấn, thiết*, hết để nữ y sờ nắn phần eo của Dư Lộ , , Thái Y mới tiến lên .
*Khám bệnh theo phương pháp y học cổ truyền gồm bốn bước (Đông y gọi là tứ chẩn), đối chiếu sang tây y Nhìn, sờ, gõ, , thì đông y Vọng, văn, vấn, thiết. Ai tìm hiểu thêm thì search Google nhé.
Khám hết xong, Thái Y mới thở phào nhẹ nhõm, may là việc gì.
Dư Lộ cũng thấy ót cũng đau như lúc nãy nữa. Thấy Thái Y , cô cũng gật đầu với Tiêu Duệ, ý bảo thực sự .
Tiêu Duệ để ý tới cô, tiễn Thái Y ngoài.
Sau đó, trở về mà Chính viện. Dược hiệu của ngân châm lớn, gọi kêu Kiều thị qua đổ thuốc giải cho Lâm Thục.
Lâm Thục tỉnh , ngoại trừ cảm giác khỏe thì chính là cảm giác đau nơi Dư Lộ đâm. Nàng mơ màng mở mắt, trong lòng mắng thầm một câu mới nghĩ đến chuyện khi hôn mê, lúc mới phát hiện đang ở trong phòng.
"Người ! Ta ..." Nàng đột ngột dừng , bởi vì nàng thấy Tiêu Duệ đang một bên.
Lâm Thục thấy Tiêu Duệ, phản ứng đầu tiên là khinh thường bĩu môi, nhưng chợt nghĩ đến lời Tiêu Duệ, nàng lập tức thu hồi cái bĩu môi .
"Vương gia." Nàng kêu lên.
Tiêu Duệ nàng, che giấu sự chán ghét tận đáy lòng. Nữ nhân vốn là nữ nhân tuyệt thích. Lúc đầu, cảm thấy áy náy nên dù nàng chuyện sai lầm thì vẫn thả nàng , tính toán với nàng .
nàng , nàng luyến tiếc phận Vương phi, nàng thấy hòa ly sẽ mất hết mặt mũi của .
khi lưu , nàng một hai tổn thương đến Tiểu Lộ Nhi. Tuy một là liên quan tới mẫu phi, là nàng và Tiểu Lộ Nhi đều gọi cung. Lúc , cũng là liên quan tới mẫu phi và biểu tỷ Ngu Văn, Tiểu Lộ Nhi nàng gọi tới đây.
mà, nếu nàng phận thì nên thấy rõ sự thực như thế. Không là ai cho nàng lá gan để nàng dám việc suy nghĩ như . Nàng rõ dù thế nào thì nàng cũng chỉ Vương phi, nàng dám tổn thương đầu quả tim chứ.
Lần Tiểu Lộ Nhi thương nhiều, chỉ giam cầm nàng .
lúc , Tiểu Lộ Nhi nàng gây tổn thương nưaz!
Nhìn ánh mắt của Tiêu Duệ, Lâm Thục tự chủ rùng một cái, "Vương, Vương gia..." Nàng , đến cùng vẫn xuống giường, chậm rãi đến mặt Tiêu Duệ, quỳ xuống, "Vương gia, ngài, ngài cứu cha , mau cứu cha với!"
Tiêu Duệ chớp mắt, "Dựa cái gì?"