Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 233
Cập nhật lúc: 2025-08-01 13:29:46
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dư Lộ miễn cưỡng một cái, lắc đầu. Chỉ là cô đều đau thật, tuy đầu óc tỉnh táo nhưng cứ nóng hừng hực, cô cũng tiễn khách, để Phúc Quất đỡ cô về Tầm Phương viện.
Tiêu Duệ xe ngựa về phủ với nụ mặt.
Bởi vì sự kẻ xướng họa của và Tiêu Du, Thừa Nguyên Đế rốt cuộc đồng ý cho cưới trắc phi . Thậm chí Hoàng đế cũng hạ chỉ, lát nữa thánh chỉ tứ hôn cho với con gái của Vu Quốc Đống sẽ đưa đến Thành Vương phủ và Vu gia.
Hơn nữa, bởi vì đến tuổi mà vẫn con nối dòng, hôn kì mà Thừa Nguyên Đế định cho gấp gáp, một tháng hôn kỳ của Tiêu Dật. Cuối tháng sáu, Dư Lộ thể lấy phận trắc phi của Thành Vương để chính thức xuất hiện.
Cuối tháng sáu, tính tính, cũng chỉ tầm hơn hai mươi ngày nữa thôi.
Thời gian khẩn cấp như , chỉ sợ triệt để đưa Dư Lộ trong mấy ngày . Nghĩ đến việc , Tiêu Duệ nhíu nhíu mày, chút nỡ. Lâu như , đây chỉ cần ở Vương phủ liền thời thời khắc khắc ở cùng với Dư Lộ, giờ đưa nàng lâu như thế, khi nghĩ cũng cảm thấy thời gian kế tiếp chút gian nan.
Chẳng qua còn cách nào, vì thể ở với lâu hơn, buổi chia lìa hiện nay ắt thể thiếu.
Xe ngựa một đường chạy về Thành Vương phủ, khi nửa đường thì gặp công chúa Ngu Văn và Tiêu Văn đang chạy trở về.
Tiêu Duệ ngay lập tức nghĩ đến, chắc là các nàng mới từ Thành Vương phủ. Cũng Tiểu Lộ Nhi thế nào, biểu tỷ Ngu Văn và Tiêu Văn ức hϊếp nàng ?
Trên đường cái bên ngoài, nữ quyến tiện xuống xe chuyện. Tiêu Duệ xuống xe tới, cạnh cửa xe ngựa gần công chúa Ngu Văn, hỏi: "Biểu tỷ Ngu Văn mới từ phủ ?"
Công chúa Ngu Văn ừ, bởi vì tướng mạo của Dư Lộ nên nàng cũng gì với Tiêu Duệ, nhưng nhớ đến tình nghĩa khi còn bé, nàng trầm mặc một lát, đến cùng vẫn nhịn chỉ điểm một câu, "Duệ Nhi, ... nhớ kỹ, việc quá hóa cùi. Quá, là thích, mà là hại."
Tiêu Duệ rùng trong lòng. Công chúa Ngu Văn đang đến việc của và Dư Lộ.
Hắn thấy công chúa Ngu Văn trầm mặc là bởi vì bất mãn, chỉ ý trong lời của nàng, nghĩ đến còn một Tiêu Văn vô pháp vô thiên, sợ các nàng bắt nạt Dư Lộ.
"Biểu tỷ Ngu Văn, trong phủ chuyện gì ?" Hắn trả lời mà hỏi ngược .
Công chúa Ngu Văn xong, chút bất mãn. Nàng liếc Tiêu Văn một cái, dựa phía , tính trả lời vấn đề .
Tiêu Văn hà hà, vén rèm xe lên nhỏ giọng : "Thất ca, hôm nay phủ náo nhiệt lắm đấy! Tiểu Thất tẩu uy vũ bất khuất, đại Thất tẩu tức đến lỗ mũi xịt khói. Đại Thất tẩu phản kích, tiểu Thất tẩu tay chân. Bây giờ, chỗ của mời Thái Y đến, đại Thất tẩu quân diệt, xuống bất tỉnh nhân sự." Quan hệ của nàng và Tiêu Dật , đương nhiên tóm tắt đoạn Tiêu Dật và Minh Nguyệt ầm , còn lúc Tiêu Duệ thì cũng liên quan tới nàng.
Tiêu Duệ nhíu mày , lạnh lùng răn dạy, "Nói bậy cái gì !" Cái gì mà đại Thất tẩu tiểu Thất tẩu, cái gì mà quân diệt, quả là lớn nhỏ.
Tiêu Văn le lưỡi, rụt đầu về.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Duệ lòng nóng như lửa đốt, tự nhiên thêm gì nữa, lui sang một bên kêu xe ngựa .
Trong xe, Tiêu Văn còn đang che miệng , thấy công chúa Ngu Văn nhíu mày với gương mặt vui, nàng vội thu liễm , hỏi: "Biểu tỷ Ngu Văn, tỷ thế?"
Tức thϊếp thất tên Dư Lộ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-233.html.]
Công chúa Ngu Văn lắc đầu, "Không ."
là nàng tức, tức cái thϊếp thất tên Dư Lộ , thấy nàng mà còn dám vô pháp vô thiên như . Chẳng lẽ nàng sự sủng ái của nàng thật đến từ ?
Còn Tiêu Duệ nữa, nãy qua đây, nàng Thành Vương phủ, cũng gặp thϊếp thất mà cũng đưa lời giải thích nào cả?
Công chúa Tiêu Văn coi Tiêu Duệ là ruột, từng ý gì khác với . là nữ nhân, còn là nữ nhân tính là sống hạnh phúc ở Mông Cổ, thấy Tiêu Duệ tâm ý như đối với bản , nếu trong lòng xúc động là dối.
Có thể đó cũng xúc động mà là lòng hư vinh . Mặc dù nàng thích Tiêu Duệ, nhưng khi thấy bộ dạng tuấn ngời ngời như bây giờ của Tiêu Duệ, nàng tự nhiên hi vọng thể đến giải thích và sám hối một phen.
Tiêu Duệ nửa câu đều nhắc...
Công chúa Ngu Văn rũ mắt xuống, ngăn trở cảm xúc ở đáy mắt.
Tiêu Duệ bỏ quên xe ngựa, trực tiếp lấy ngựa của một thị vệ để chạy về Thành Vương phủ , thẳng đến Tầm Phương viện.
Đi tới cửa, chỉ thấy bên trong truyền đến tiếng kêu đau đớn, hiệu cho hai nha giữ cửa lên tiếng, lập tức bước nhanh .
"Ôi, ôi, nhẹ thôi, Thạch Lưu, nhẹ thôi." Dư Lộ sấp ở giường, nhe răng trợn mắt hô đau.
Thạch Lưu nhịn , động tác tay cũng dừng , nhẹ nhàng bôi thuốc cho phần ngã của Dư Lộ, "Chủ tử, phần eo của ngài ứ m.á.u cả , nô tỳ giúp ngài đánh tan nó , nếu sẽ đau lâu lắm đấy."
Phúc Quất ở cuối giường tiếng động đầu . Thấy là Tiêu Duệ, nàng lập tức định hành lễ, Tiêu Duệ cũng giơ tay lên ngăn nàng , đó là Thạch Lưu. Sau khi hai nha đều nhẹ chân nhẹ tay ngoài, mới xuống chỗ Thạch Lưu nãy.
Khí trời nóng bức, mà để bôi dầu thì cần dùng lực, Dư Lộ chỉ mặc cái nịt n.g.ự.c đơn giản màu đỏ thẫm, phần bụng lộ , phía lưng cũng chỉ mấy sợi dây để buộc . tấm lưng trắng như tuyết phần m.á.u ứ đọng chướng mắt, điều khiến Tiêu Duệ chút lòng kiều diễm nào, , cũng chỉ là sự đau lòng tràn đầy.
Tiêu Duệ đổ thuốc lên tay, đó đặt tay lên eo của Dư Lộ, nhẹ nhàng xoa bóp.
"Đau!" Dư Lộ kêu lên.
Hắn lập tức thả tay , càng đau lòng hơn.
Dư Lộ đợi lúc lâu vẫn thấy động tĩnh gì, đang định đầu thế nào thì cảm giác bàn tay xoa bóp cho . Chỉ là... Thạch Lưu , nhẹ như thế, giống như lông vũ thoảng qua , dùng lực như là vô dụng ?
Dư Lộ hiếu kỳ, nghiêng đầu liền thấy Tiêu Duệ trầm mặc đang chằm chằm eo cô.
Cô giật trong lòng, đó thì chút ngượng ngùng. Tuy thời gian cô và Tiêu Duệ ở với cũng ngắn nhưng thể là nữ nhân đều cảm thấy đủ tự tin về thể của , Dư Lộ vẫn luôn lộ thể của ở ban ngày ở ánh nến với .
Không nghĩ đến lúc thấy hết.
Cô đau đến bò dậy nổi, đành kéo tấm chăn mỏng giữa giường để đắp lên , đầu trừng : "Sao gia mà một tiếng, cho !"
Tiêu Duệ chợt cầm tay cô, giọng trầm trầm : "Tiểu Lộ Nhi, ngươi chịu uất ức ."