Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-08-01 13:29:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Thục la to như , lúng túng chỉ công chúa Ngu Văn.

Tiêu Văn tới phủ của trai ruột, chẳng lẽ còn sợ chị dâu đuổi ? Lấy tính tình của nàng, nàng đuổi Lâm Thục cút thì cũng là vì chuyện khác hấp dẫn sự chú ý của nàng.

Còn Minh Nguyệt, nàng bộ dạng Lâm Thục như thấy hết giận , mục đích nàng tới đây hôm nay cũng thành. Lời của Tiêu Dật, thật cũng là tin Lâm Thục thật, cảm thấy phẩm hạnh của nàng vấn đề. Ngược , Tiêu Dật một chút cũng tin, gã cố ý như là vì chọc tức Lâm Thục.

Tiêu Dật thì dáng điệu kiêu ngạo của Lâm Thục chọc giận. Gã vốn định dùng d.a.o cùn để mổ trâu, định cắt Lâm gia từng d.a.o từng d.a.o một. Lâm Thục dám như còn vì ỷ Lâm gia và gia thế của Lâm phu nhân ? Gã thể giận chó đánh mèo với nhà của Lâm phu nhân, nhưng với Lâm gia, gã nhất định dọn dẹp!

Gã tuyệt sợ tiết lộ phong thanh. Che chở Minh Nguyệt ở lưng, gã lạnh lùng giễu cợt: "Lâm Đại tiểu thư uy phong thật đấy. Đuổi chúng , ngươi đang cảm thấy cái ghế Vương phi của ngươi vững ?"

"Ta và Vương gia là do thánh chỉ tứ hôn, chẳng lẽ ngươi bản lãnh khiến Thánh Thượng bỏ ?" Lâm Thục sợ cái uy hϊếp thật. Đây chính là chỗ của việc phận cao. Chỉ cần nàng phạm sai thái quá, chỉ cần triệt để chọc giận cha , vị trí Thành Vương phi của nàng chắc chắn sẽ định.

Tiêu Dật : "Ta lý do gì khiến phụ hoàng thể hạ chỉ bỏ ngươi, nhưng mà, nếu Định Quốc Công..." Gã chậm rãi bước lên, dán sát lỗ tai của Lâm Thục, nhỏ giọng : "Ngươi xem, nên cho Định Quốc Công xuống đài, đổi thành chi thứ hai hoặc chi thứ ba của Lâm gia thượng vị; là trực tiếp an bài cho Định Quốc Công tội danh thông đồng với địch bán nước, hoặc thậm chí là mưu nghịch tạo phản đây?"

Cái gì?!

Dáng vẻ bệ vệ của Lâm Thục mất hết, sắc mặt trắng bệch dọa .

"Ngươi... ngươi dám..." Môi nàng run rẩy, nụ rực rỡ môi Tiêu Dật, một câu chỉnh nàng cũng .

Tiêu Dật để ý nàng nữa, kéo Minh Nguyệt đầu nghênh ngang rời .

Rất xa vẫn thể thấy câu hỏi của Minh Nguyệt, "Ngươi với nàng cái gì?"

Mình việc "vĩ đại" như , đương nhiên Tiêu Dật tính gạt Minh Nguyệt. Chỉ là đây cũng là nơi phù hợp để chuyện, "Về nhà cho ngươi." Gã mặt dán sát lỗ tai Minh Nguyệt, giọng hề nhỏ.

Lâm Thục thấy, sắc mặt từ trắng bệch chậm rãi trở thành chút đỏ lên.

Nàng căn bản nghĩ đến, Tiêu Dật đối xử với Minh Nguyệt như thế!

Minh Nguyệt là cái thứ gì, chỉ là một đứa con riêng, một đứa con riêng thừa nhận, một đứa nha thϊếp cho nàng. Một ngay cả cơ hội xách giày cho nàng cũng xem nàng cho , bây giờ dựa một nam nhân đến mặt nàng diễu võ dương oai như !

Mà nam nhân ... còn vì Minh Nguyệt mà hại cha nàng!

Nàng mặc kệ mấy trong phòng, nhấc chân ngoài.

Công chúa Ngu Văn và Tiêu Văn giương mắt há mồm cảnh , cảm thấy chút mệt lòng. Công chúa Ngu Văn trực tiếp khỏi cửa, Tiêu Văn thì với Dư Lộ, còn giơ ngón tay cái lên mới đuổi theo công chúa Ngu Văn.

Mặc dù Dư Lộ Tiêu Dật gì nhưng thể đoán đại khái, chẳng qua việc liên quan đến cô. Cô nhún vai, cũng ngoài.

Ở cửa chính, công chúa Ngu Văn và Tiêu Văn còn , Lâm Thục tức giận đến ngừng gọi , kêu giúp nàng lao khỏi cửa Chính viện. Hai bà tử cường tráng đang chặn ở cửa, nàng xông , hai dám kiên quyết ngăn . Đây đều là của Tiêu Duệ, Tiêu Duệ cho phép nàng cửa, nàng căn bản cũng biện pháp về nhà báo tin.

Người nàng mang tới là của Lâm gia, nhưng khi Thành Vương phủ, các nàng cũng dám đối kháng với của Thành Vương phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-232.html.]

Lâm Thục gọi mấy tiếng liên tiếp, cho đến khi giọng khàn thì vẫn ai dám tiến lên.

Nàng thấy Dư Lộ tới. Trong tình hình nguy cấp , nàng bạo phát khí lực kinh , xông thẳng lên đυ.ng ngã Dư Lộ. Nàng còn cách nào, chỉ thể bắt Dư Lộ để uy hϊếp canh cửa.

Dư Lộ đυ.ng ngã, té mạnh xuống đất, phần eo và m.ô.n.g đều vô cùng đau. Mà khó chịu nhất là đầu, cô cảm thấy mắt nàng lập tức đen đặc, đó đầu cứ lùng bùng, vô cùng khó chịu.

ở phía , cần lo lắng việc Tiêu Văn và công chúa Ngu Văn phát hiện động tác của nàng nữa. Cô lấy cái ngân châm trong ống tay áo , bởi vì tức nên đ.â.m mạnh tay của Lâm Thục.

Lâm Thục gần như là ngay lập tức bất động cô.

Phúc Quất là nha của Dư Lộ, lập tức khách khí kéo Lâm Thục văng ngoài, vội vàng đỡ Dư Lộ dậy, "Dư chủ tử, ngài chứ?" Mới là do nàng, nàng nghĩ rằng Lâm Thục sẽ như .

Dư Lộ Lâm Thục Phúc Quất ném sang một bên, yên lặng lau mồ hôi trán.

"Ta ." Cũng chấn động não nữa. Cũng may mặt đất ở Thành Vương phủ là bằng phẳng, nếu tảng đá đồ vật sắc nhọn đó, chỉ sợ bây giờ cô sang Tây Thiên chào hỏi Phật tổ .

Dựa lên Phúc Quất, Dư Lộ chống tay dậy, thì thào phân phó Minh Hà vẫn còn sững ở một bên, "Đỡ Vương phi trong ."

Minh Hà ngơ ngơ tới đỡ Lâm Thục.

Tiêu Văn tò mò hỏi: "Chuyện gì , đang yên đang lành, nàng đột nhiên té xỉu?"

Không đợi Dư Lộ đáp lời, Phúc Quất : "Hồi công chúa, do Vương phi quá kích động, cộng thêm té một cái nên hôn mê. Không cần vội, chỉ cần lát là tỉnh ngay thôi."

Thật ?

Tiêu Văn tỏ vẻ hoài nghi.

Công chúa Ngu Văn thì chút bận tâm. Tuổi Tiêu Dật còn nhỏ, tính tình luôn vô pháp vô thiên, đêh thể bậy nhưng nàng lớn tuổi nhất ở đây, nếu thấy việc , nàng thể xem như từng xảy .

Nàng phân phó Minh Hà: "Hay là mời Thái Y đến xem chút !"

Minh Hà vội vàng , sang Dư Lộ.

Tiêu Duệ ở nhà, ở Chính viện đều nhốt cho ngoài, quả là chỉ Dư Lộ thể phái mời Thái Y . Đương nhiên Dư Lộ phái mời Thái Y cho Lâm Thục thật, nếu khi Thái Y tới, thế nào Lâm Thục cũng tỉnh , đó phiền toái .

Dư Lộ phân phó hạ nhân, "Ngươi với quản gia ở ngoại viện cầm thϊếp mời của Vương gia mau mời Thái Y." Lâm Thục chuyện gì, nhưng , vẫn là kêu xem mới .

Lâm Thục rốt cuộc là Vương phi, dù Tiêu Duệ thích thì cũng thể để nàng gặp chuyện may . Công chúa Ngu Văn và Tiêu Văn liếc một cái, cũng Dư Lộ dám gì Lâm Thục thật, hai bèn xen việc nữa.

Công chúa Ngu Văn xoay rời , Tiêu Văn chằm chằm Dư Lộ, cuối cùng hỏi: "Ngươi chứ?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Sắc mặt của Dư Lộ cũng lắm.

Loading...