Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 327

Cập nhật lúc: 2025-08-28 23:47:59
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy chiêu thức của Quân Văn, mũi ưng và những Nam Vực khác đều thoáng kinh ngạc.

Bởi tu vi của Quân Văn mới chỉ đạt tới Trúc Cơ tầng một, còn mũi ưng đạt tới Trúc Cơ tầng năm.

Dù mũi ưng đề phòng, thì cũng nên một chiêu đánh gục như thế.

Mũi ưng chịu thiệt lớn, tất nhiên sẽ dễ dàng bỏ qua, gã lên, hùng hổ xông tới tính sổ với Quân Văn.

Nếu là ngày thường, lẽ Phượng Khê còn thể giảng lý lẽ cho gã , đỉnh cao đạo đức, dẫm bẹp đối phương ở chân .

, vẫn là câu cũ, tâm trạng nàng đang .

Nên nàng kiên nhẫn.

, nàng trực tiếp rút một xấp bùa nổ: “Không c.h.ế.t thì cứ xông lên.”

Mũi ưng dừng .

Nếu Phượng Khê chỉ cầm một tấm bùa nổ thì chẳng gì đáng sợ cả, nhưng nàng cầm cả xấp dày.

Đừng gã, đến cả tu sĩ Kim Đan cũng dám cậy mạnh.

Phượng Khê với Quân Văn: “Ca ca, chúng thôi.”

Quân Văn gật đầu.

Phượng Khê , Quân Văn che chở phía , đề phòng đám Nam Vực bất chợt đánh lén.

Trong tay cũng cầm một xấp bùa nổ để oai.

Dẫu trong nhẫn trữ vật của cũng cả đống, cần tiết kiệm.

Thấy thế, mũi ưng tức điên lên.

Lúc , cất giọng ngoài trong : “Ngụy Hằng, ngươi đúng là đồ vô dụng! Ấy thế mà hai tên phế vật Bắc Vực dọa sợ.”

Tên của mũi ưng là Ngụy Hằng, cơn giận của gã lập tức kiềm chế nổi nữa: “Hoàng Phủ Lộc, ngươi bớt châm chọc ! Ai mà ngươi là phế vật của nhà Hoàng Phủ. Không đến Hoàng Phủ Khôi, ngay cả Hoàng Phủ Lương cũng mạnh hơn ngươi gấp trăm . Sợ rằng, đến cả tên con hoang lưu lạc ở Bắc Vực cũng mạnh hơn ngươi chứ.”

“Ngụy Hằng! Thằng khốn nhà ngươi! Lão tử liều mạng với ngươi!”

“...”

Mắt thấy hai sắp lao đánh thật, nhà họ Ngụy và nhà Hoàng Phủ mới mặt cản .

Hai gia tộc khác trong bốn gia tộc lớn là nhà họ Mạnh và nhà họ Cảnh thì ngoài hóng chuyện.

Cảnh Phong bĩu môi: “Chó chê mèo lắm lông. Nếu bản lĩnh thì trực tiếp thịt hai tên Bắc Vực , chỉ cái mạnh miệng là giỏi.”

Ngụy Hằng cả giận quát: “Ngươi thì nhẹ nhàng lắm. Ngươi thấy nàng cầm cả xấp bùa nổ ư, nếu là ngươi, ngươi dám xông lên ?”

Cảnh Phong cũng giận, chỉ khẽ đáp: “Vùng giáp ranh cấm sử dụng bùa chú, đợi đó, chúng sẽ dạy dỗ nàng một trận .”

Ngụy Hằng giật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-327.html.]

, vùng giáp ranh nhiều cấm đoán, nơi đừng sử dụng bùa chú, đến cả trận pháp cũng thể sử dụng.

Lúc , khi xây dựng lối thông sang Bắc Vực, họ cũng đào quanh co lòng vòng, né tránh những địa phương cấm đoán.

Nha đầu thối gã mất sạch thể diện, đợi đến khi tiến vùng giáp ranh, gã nhất định chơi c.h.ế.t nàng.

Cảnh Phong dáng vẻ của gã là tỏng gã nghĩ gì, trong lòng thầm lạnh: mục tiêu của chuyến là hỏa tủy, thế mà gã lãng phí thời gian lên một phế vật Bắc Vực, đúng là ngu xuẩn!

Chẳng qua ngu chút cũng , thế thì nhà họ Cảnh của sẽ giành nhiều hỏa tủy hơn.

Nhà họ Cảnh của nhất định sẽ giành vị trí thứ nhất trong đợt so tài của bốn gia tộc lớn .

Về phần Bắc Vực, chẳng thèm để mắt.

Đám phế vật cũng xứng tranh giành hỏa tủy với họ ư?

Tìm chết!

Không quan tâm đến cảnh lục đục nội bộ của đám Nam Vực, Phượng Khê và Quân Văn trở về đội ngũ.

Khoảng cách giữa hai bên quá xa, nên đều rõ những gì xảy .

Ánh mắt các thành viên trong đội Quân Văn sự đổi.

Không ai cũng năng lực chiến đấu vượt cấp, chứ đừng đến việc vượt nhiều cấp như .

Quân Văn vô cùng hưởng thụ loại ánh mắt .

Đi theo tiểu sư quả là lựa chọn đúng đắn.

Không những thể ăn chùa, uống chùa, mà còn nhận ánh mắt ngưỡng mộ của khác.

Đắc ý quá mất thôi!

Chẳng qua, cơn ngưỡng mộ qua , lòng cảm thấy lo lắng nhiều hơn.

Người Nam Vực để mắt đến họ, chắc chắn sẽ dễ dàng từ bỏ ý định.

Vì thế, vài âm thầm rút lui, định tiến vùng giáp ranh nữa.

Phượng Khê quan tâm, ai chí riêng của nấy.

Vả , đội ngũ tạm thời thành lập, vốn sự đoàn kết, chỉ cần một phần ba tệ .

Phượng Khê với Bao Hữu Phúc: “Bao đại thúc, với của Nam Vực rằng là minh chủ, nên xin phép mặt dày minh chủ một lát, tránh để họ tìm thúc gây rắc rối.”

Bao Hữu Phúc vô cùng cảm động.

Nếu đó, trong lòng gã còn giữ đôi phần đề phòng Phượng Khê, thì giờ đây, chút đề phòng đó biến mất.

Đừng vị trí minh chủ, dù bắt gã chất tử cho Phượng Khê, gã cũng gật đầu ngay tắp lự.

Thế là, Phượng Khê danh chính ngôn thuận lên minh chủ của Liên Minh Thiên Thủy.

Loading...