Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-05-21 00:30:03
Lượt xem: 172

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng bốn người Hải trưởng lão cực kỳ đắc ý.

Tiểu nha đầu Phượng Khê không hổ là hình mẫu của Nhân tộc.

Không nói cái khác, chỉ riêng mặt lễ nghi tiếp đón này thôi đã chẳng thể bắt bẻ gì rồi.

Đời này họ chưa từng được ai tiếp đón long trọng thế này!

Vẻ mặt Xuân Hộ pháp cứng đờ, ông ta muốn làm khó Nhân tộc, kết quả lại khiến họ đảo khách thành chủ.

Nhưng đó chưa phải điều ông ta tức giận nhất…

Sau khi nhìn thấy ông ta, Phượng Khê cất giọng kinh ngạc: “Xuân Hộ pháp, sao ngài về nhanh thế? Xem ra Hoàng cung này cũng không rộng lắm nhỉ?”

“Thật ra không cần làm phiền Yểm hoàng bệ hạ đâu, bọn ta có thể tự giải quyết mà. Hơn nữa, tuy thú Huyết Đồng thoạt trông khá hung dữ, nhưng nó cũng thấu tình đạt lý lắm, biết đạo lý chó ngoan không cản đường, nên ngoan ngoãn né tránh.”

Sắc mặt Xuân Hộ pháp không ngừng thay đổi, hệt như tắc kè hoa, rõ ràng đã tức điên lên.

Nhưng lại không thể trở mặt.

Vì vậy, ông ta chỉ đành cười gượng: “Tiểu cô nương này nói chuyện dí dỏm quá. Yểm Hoàng đã chờ ở đại điện từ lâu, mời các vị nhanh theo ta vào trong.”

Phượng Khê biết điểm dừng, thấy vậy thì chỉ cười không nói gì nữa.

Sau khi tiến vào chính điện, Phượng Khê thấy một lão già ngồi trên bảo tọa, khí chất không giận tự uy, chắc hẳn chính là Yểm hoàng.

Hai bên đại điện có rất nhiều người đứng hầu, ánh mắt họ đồng thời dừng trên người sứ đoàn Nhân tộc.

Cũng có rất nhiều người đánh giá Phượng Khê, bởi trong sứ đoàn chỉ có mỗi nàng là nữ tử, hơn nữa còn là một tiểu nha đầu.

Nếu là người khác, có lẽ đã cảm thấy mất tự nhiên. Nhưng Phượng Khê lại cười tủm tỉm khẽ gật đầu chào hỏi những người nhìn mình, ai không biết còn tưởng nàng là khâm sai đại nhân đang thị sát dân tình ấy chứ.

Tuy quan hệ giữa hai tộc đang ở trạng thái nửa đối địch, nhưng lễ nghĩa nên có vẫn phải có.

Sau khi hành lễ với Yểm hoàng, mấy người Cổ trưởng lão mới bắt đầu giải thích mục đích của chuyến đi sứ này.

“Yểm hoàng bệ hạ, ta tới chuyến này, thứ nhất là muốn bày tỏ lập trường của bọn ta. Nhân tộc bọn ta luôn dĩ hòa vi quý, hi vọng hai tộc luôn giữ vững tình láng giềng hòa thuận.”

“Thứ hai là muốn để thanh niên của hai tộc giao lưu, so tài để học hỏi điểm mạnh, rút kinh nghiệm từ điểm yếu của nhau.”

Yểm Hoàng cười gật đầu: “Những lời ngươi nói đã chạm đến tâm khảm của bổn hoàng. Bổn hoàng cũng không muốn binh đao chiến loạn, rất sẵn lòng giao lưu hữu nghị với Nhân tộc và Ma tộc.”

Mấy người Cơ trưởng lão không ngốc, tất nhiên vừa nghe đã biết Yểm hoàng chỉ đang nói qua loa có lệ.

Yểm Hoàng nói tiếp: “Sớm nghe đồn nhân tài của Nhân tộc xuất hiện lớp lớp, giờ gặp mặt mới biết tin đồn quả không sai.”

“Vừa hay mấy ngày nay thư viện Thiên Khư đang tiến hành khảo hạch mỗi năm một lần, chi bằng để các đệ tử của Nhân tộc cũng tham gia, bốn vị trưởng lão cảm thấy có được không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-221.html.]

Mấy người Cổ trưởng lão từng nghe nói về thư viện Thiên Khư, bên trong tụ tập toàn những tinh anh trẻ tuổi của Yểm tộc.

Tuổi tác của học sinh trong thư viện cũng xấp xỉ các đệ tử nội môn và đệ tử thân truyền của Nhân tộc.

Bốn người cảm thấy như vậy cũng tốt, có thể nhân cơ hội này dò xét thực lực của thế hệ trẻ của Yểm tộc.

Vì thế, bèn gật đầu đồng ý.

Yểm Hoàng sai người bày tiệc rượu đón gió tẩy trần cho sứ đoàn Nhân tộc.

Phần lớn thực vật và Yểm thú trong lãnh thổ Yểm tộc đều ẩn chứa Mộng khí, chỉ có số ít ẩn chứa linh khí thuần khiết. Hôm nay, Yểm Hoàng đã dùng loại linh thực ẩn chứa linh khí thuần khiết kia để chiêu đãi họ.

Mấy người Cơ trưởng lão còn có điều kiêng dè, nên chỉ ăn tượng trưng.

Còn Phượng Khê thì không cần băn khoăn mấy chuyện này, nàng ăn uống cực kỳ vui vẻ.

Mấy người Quân Văn cũng vậy.

Không ăn thì uổng!

Sư phụ và tam sư huynh không tới được, mấy sư huynh muội phải ăn luôn phần của hai người đó mới được!

Thấy người của Huyền Thiên Tông như vậy, mấy người Tần Thời Phong cũng ném sự cảnh giác ra sau đầu, phồng má ăn lấy ăn để.

Bốn người Cơ trưởng lão: “…”

Mấy đứa làm vậy, Yểm tộc người ta sẽ nghĩ Nhân tộc chúng ta nghèo khó không đủ ăn đó!

Đúng là trong lòng Yểm hoàng nghĩ thế thật.

Xem ra, cuộc sống gần đây của Nhân tộc không được tốt cho lắm.

Nếu không sao đám đệ tử thân truyền lại đói đến mức đó?

Sau khi tàn tiệc, Xuân Hộ pháp dẫn đám người Phượng Khê đến thư viện Thiên Khư.

Kết quả lại bị người ta chặn ngoài cửa.

“Viện trưởng nói, dù có là sứ giả của Nhân tộc, thì cũng phải vượt qua bài khảo hạch nhập học của thư viện, thì mới có thể tiến vào.”

Vẻ mặt Xuân Hộ pháp lộ rõ sự khó xử: “Các vị, có lẽ mọi người không biết, Độc Cô viện trưởng lã nguyên lão của Yểm tộc bọn ta, ngay cả Yểm hoàng bệ hạ cũng phải tôn xưng ngài ấy một tiếng lão sư. Thế nên, tốt nhất các vị hãy tham gia bài khảo hạch nhập học đi! Ta tin với học thức của các vị, chắc chắn có thể vượt qua khảo hạch.”

Đương nhiên mấy người Cổ trưởng lão biết chuyện này là bên phía Yểm tộc cố ý làm khó, nhưng trước khi tới họ đã chuẩn bị tinh thần rồi, vừa hay nhân dịp này tôi luyện các đệ tử thân truyền.

Vì thế, họ gật đầu đồng ý.

“Bốn vị, chúng ta có thể theo dõi quá trình khảo hạch bằng đá truyền ảnh. Mời các vị theo ta đến nhã hiên, chúng ta vừa thưởng trà vừa xem.”

Loading...