Kỷ Hòa cô một lát, đột nhiên thêm:
"Ngoài , khuyên cô thể thử theo đuổi con đường blogger ẩm thực. nhớ cẩn thận một chút. Sau khi lượng theo dõi cô đạt đến một trăm nghìn, cô sẽ gặp một kiếp nạn khác."
"???"
Dã Tiểu Dã cảm thấy như sắp suy sụp.
Cô chỉ blogger ẩm thực thôi mà, như sắp vượt qua núi đao biển lửa ?
mà… một trăm nghìn theo dõi á?
Cô thể nhiều fan ?
Mộng Vân Thường
Chuyện nghĩa là trong tương lai, cô sẽ thật sự trở thành một blogger ẩm thực nổi tiếng?
"Yên tâm, kiếp nạn cũng quá lớn. Chỉ cần cô cẩn thận một chút là . Tốt nhất là mang theo ít nước ớt bên ."
Dã Tiểu Dã lập tức gật đầu:
"Được, !"
Trong lòng cô nhanh chóng ghi nhớ tất cả những lời Kỷ Hòa dặn dò, đồng thời cũng âm thầm thấy lo lắng.
Nếu tiệm sữa Cầu Vồng Ngôi Sao thật sự sử dụng sữa hết hạn… thì chắc chắn sẽ một cơn bão lớn sắp ập đến!
…
Người thứ hai nhắn tin riêng cho cô ID là "Cuộc đời như một vở kịch".
Kỷ Hòa bấm yêu cầu gọi video, đối phương nhanh chấp nhận cuộc gọi.
Trên màn hình hiện khuôn mặt của một đàn ông trung niên. Ông trông khá mệt mỏi, hốc mắt thâm quầng, vẻ mặt căng thẳng.
Vừa thấy cô, ông lập tức ngay:
"Đại sư Kỷ, nhờ cô tính xem… bố còn thể sống bao lâu?"
Ông xong, dừng một chút, thở dài:
"Bố ung thư, hiện giờ đang giường bệnh, hóa trị."
"Thật ông tiếp tục điều trị. Ông hóa trị quá đắt, khổ gia đình, về nhà chờ chết."
" là con trai ông , còn tiền… thể bố c.h.ế.t mà gì chứ?"
Giọng ông nghẹn một chút.
" quan tâm tốn bao nhiêu tiền, chỉ bố thể sống bao lâu… Ít nhất cũng thể chuẩn tâm lý."
Ung thư.
Ai đến căn bệnh cũng chẳng khác nào chờ chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/868.html.]
Dù cố gắng giãy giụa thế nào, kết cục cũng chẳng đổi bao nhiêu.
Kỷ Hòa chằm chằm màn hình, bấm đốt ngón tay tính toán.
Chỉ vài giây , cô nhíu mày, biểu cảm lộ vẻ kinh ngạc.
Người đàn ông trung niên thấy , lập tức căng thẳng:
"Đại sư Kỷ, chuyện gì ?"
Có khi nào… chỉ bố ông , mà ngay cả chính ông cũng gặp chuyện?
Ông vô thức nghĩ đến mấy tình tiết "cẩu huyết" phim: Một ngày nọ khám bệnh, bất ngờ phát hiện cũng mắc ung thư?
Trong lúc ông còn đang tưởng tượng viễn cảnh bi kịch, Kỷ Hòa chậm rãi :
"Trước khi cho chú bố chú còn sống bao lâu, nghĩ một chuyện chú cần ."
"Chuyện gì?"
Giọng ông trầm xuống.
Chẳng lẽ… thật sự chuyện ?
Kỷ Hòa dừng một chút, thản nhiên :
"Người đàn ông hiện đang giường bệnh… bố ruột của chú."
"..."
"Cái gì??"
Cuộc đời như một vở kịch sững sờ.
Nếu là khác câu , chắc chắn ông sẽ nghĩ đối phương đang nhảm.
đây là Kỷ Hòa.
Ông theo dõi cô từ buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên, từ hoài nghi đến tin tưởng. Những lời Kỷ Hòa , từng sai một nào.
Cho dù chuyện khó tin đến , chỉ cần cô , ông cũng thể tin.
Ngơ ngẩn vài giây, cuối cùng ông hít sâu một , nhanh chóng chấp nhận sự thật .
"Chuyện … thể ."
Ngừng một chút, ông tiếp, giọng đầy kiên định:
"Dù là bố ruột bố nuôi thì cũng quan trọng nữa. Chúng sống với cả đời, ông chính là bố ."
"Dù bây giờ bố ruột của xuất hiện, bọn họ cũng chỉ là hai xa lạ. Còn bố … là nuôi khôn lớn, là quan trọng nhất với ."
Lúc , điều ông quan tâm duy nhất…
Chính là thế nào để cứu bố .