Không chỉ , tất cả phương thức liên lạc của Cốc Tinh cũng chặn.
Cô ngóng tên của bạn gái hiện tại của Mạnh Cảnh là Tịch Nhược Phàm.
So với cô – một tầm thường, gì nổi bật – thì Tịch Nhược Phàm hiển nhiên xuất sắc hơn nhiều.
Cô là dẫn chương trình chủ chốt của đoàn nghệ thuật, cũng là hoa khôi khoa Văn học.
Thông qua bạn học, Cốc Tinh lấy điện thoại của Tịch Nhược Phàm.
Cô bấm gọi.
Điện thoại kết nối, cô liền thẳng:
“ là Cốc Tinh. chỉ cho cô , Mạnh Cảnh bắt cá hai tay.”
Cô khác chịu đau khổ như .
Thế nhưng, phản ứng của Tịch Nhược Phàm ngoài dự liệu.
Cô bật , giọng điệu đầy vẻ giễu cợt:
“Haha, cảm ơn lòng của cô nhé. cô vẫn nên lo cho bản thì hơn!”
“ với Mạnh Cảnh vẫn mặn nồng. cô, nên sẽ nỡ đối xử với như .”
Cốc Tinh siết chặt điện thoại, đầu óc trống rỗng.
Giọng của Tịch Nhược Phàm tiếp tục vang lên:
Mộng Vân Thường
“ thật cho cô nhé. Cô vì Mạnh Cảnh theo đuổi cô ?”
“Là vì uống rượu với đám con trai lớp cô, đánh cược rằng trong vòng một tháng thể tán đổ cô.”
Giọng điệu của Tịch Nhược Phàm tràn ngập sự chế giễu.
“Cô cũng nghĩ xem, Mạnh Cảnh là hot boy khoa Máy tính và Phần mềm. Cô nghĩ sẽ thực sự thích cô ?”
Một giây , Cốc Tinh dứt khoát cúp máy.
Không cần thêm nữa.
Lẽ cô phẫn nộ.
kỳ lạ , trong lòng cô vô cùng bình tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/801.html.]
Không từ lúc nào, Cốc Tinh đến phòng vẽ.
Trước mặt cô là chiếc tủ sắt cũ kỹ, lâu mở .
Nó đó, im lặng nhưng như thể đang thì thầm gọi cô :
"Lại đây."
"Hãy khiến những kẻ tổn thương chúng trả giá."
Cốc Tinh bước tới, mở tủ, rút một tờ giấy.
Bút chì lướt mặt giấy, ánh mắt cô phản chiếu một tia sáng lạnh lẽo.
“Nếu như thế…”
“Các đều chết.”
Sau khi xong lời tự thuật của Cốc Tinh, ba họ đều lặng thinh.
Câu chuyện … quá hoang đường.
Không ai ngờ rằng, ba vụ án mạng liên tiếp xảy ở Đại học W…
Lại do một nữ sinh vẻ ngoài bình thường, nhỏ nhắn yếu đuối như cô gây .
Kỷ Hòa lắc đầu, trầm giọng :
“Cô sai . Không ai tư cách thao túng sống c.h.ế.t của khác.”
Cho dù là cô, bất kỳ ai khác.
Cốc Tinh bật , giọng khàn khàn:
“ chứ.”
“Trước khi những chuyện , nghĩ đến một ngày nào đó sẽ phát hiện.”
“Chỉ là ngờ ngày đó đến nhanh như .”
Thường Gia Ngôn chống cằm, nhướn mày:
“… cứ thế với cảnh sát những chuyện , khi nào họ sẽ nghĩ chúng tâm thần ?”
“Có đấy.” Kỷ Hòa bình thản đáp, “ cần lo.”