Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 780
Cập nhật lúc: 2025-03-14 16:56:35
Lượt xem: 6
Nhưng từ trước đến nay, anh ta chưa từng nghe nói Kỷ Hoà có liên quan đến giới này…
Kỷ Hoà xoa cằm, giọng điệu lạnh nhạt:
"Chuyện đó quan trọng sao? Bị phản phệ bởi trận pháp, anh không thể quay về cung mệnh ban đầu. Càng về sau, kết cục của anh sẽ càng tệ hơn. Tôi khuyên anh, từ giờ nên làm nhiều việc thiện một chút, tích đức cho bản thân đi."
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Thượng Quan Hành cúi đầu, trầm mặc.
Kỷ Hoà nhìn anh ta, nghĩ rằng cuối cùng anh ta cũng nhận ra sai lầm của mình.
Nhưng ngay giây tiếp theo, cô lại nghe thấy một câu hoàn toàn bất ngờ:
"Cô cần bao nhiêu tiền?"
Kỷ Hoà ngây người một lúc:
"... Cái gì?"
Thượng Quan Hành nhướng mày, tưởng cô đang do dự, chậm rãi nói:
"Hay là… cô không cần tiền? Mà là muốn học trận pháp này? Tôi có thể dạy cô."
Giọng điệu của anh ta mang theo sự dụ dỗ:
"Hiện tại cô bị đuổi khỏi nhà họ Kỷ, không có ai để dựa vào, chắc chắn cuộc sống rất khó khăn. Tôi thấy cô còn cần vận khí hơn tôi.
Chỉ cần cô coi như chưa phát hiện ra chuyện hôm nay… đây sẽ là một kết cục đôi bên cùng có lợi."
Kỷ Hoà nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, ánh mắt lạnh băng.
Thượng Quan Hành tưởng rằng cô đang d.a.o động, định tiếp tục thuyết phục.
Nhưng ngay lúc đó, Kỷ Hoà thốt ra hai chữ, lạnh lẽo đến thấu xương:
"Đồ khốn!"
"Có phải làm ngôi sao lâu rồi nên anh không còn biết đứng vững trên mặt đất nữa đúng không?"
Kỷ Hòa nhìn thẳng vào Thượng Quan Hành, ánh mắt không chút che giấu sự khinh thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/780.html.]
"Để tôi tính tiền giúp anh nhé. Một tấm vé concert của anh giá bảy trăm tệ. Anh có biết bảy trăm tệ có nghĩa là gì không? Đó là tiền sinh hoạt nửa tháng của một sinh viên, là một phần tư lương tháng của nhiều người trưởng thành."
Giọng cô lạnh lùng, không nhanh không chậm, nhưng từng câu từng chữ như lưỡi d.a.o sắc bén cắt qua lớp vỏ bóng bẩy của người đàn ông trước mặt.
"Nhiều fan sẵn sàng bỏ ra số tiền ấy để đến đây chỉ để ủng hộ anh, vì trong lòng họ, anh là người quan trọng. Nhưng anh thì sao? Anh coi họ là gì? Chỉ là công cụ để anh hấp thu vận may?"
Thượng Quan Hành không đáp lại ngay. Anh ta chỉ đứng đó, vẻ mặt có chút cứng đờ, không biết vì xấu hổ hay vì giận dữ.
Còn Kỷ Hòa thì không muốn tốn thêm lời nào với loại người như thế này nữa.
Một kẻ không có nguyên tắc, không có điểm dừng, thậm chí còn chẳng biết xấu hổ.
Nếu có thể, cô thậm chí chẳng muốn tiếp xúc với anh ta dù chỉ một giây.
Đúng, bây giờ cô đã bị đuổi khỏi nhà họ Kỷ, không còn ai chống lưng, cũng chẳng còn nơi nào để dựa vào.
Nhưng dù có sa cơ lỡ vận thế nào, cô cũng không bao giờ dùng cách này để thay đổi số phận.
Nếu cuộc đời nhất định bắt cô chịu xui xẻo, thì cô chấp nhận.
Nhưng ít nhất, cô vẫn giữ được nguyên tắc của mình.
Quan điểm sống của một người không thể thay đổi chỉ trong một sớm một chiều.
Cô không thể khiến Thượng Quan Hành thức tỉnh, cũng chẳng buồn lãng phí thời gian khuyên nhủ anh ta.
Chỉ cần cô đã phá hủy Hấp Vận trận là đủ.
Toàn bộ vận khí mà anh ta cướp đoạt hôm nay đều đã tiêu tan.
Dù có muốn tiếp tục giở trò, cũng không thể nữa.
Nói xong những lời đó, Kỷ Hòa quay người rời đi, để lại Thượng Quan Hành đứng đó một mình.
Anh ta vừa bị cô mắng đến mức không phản bác nổi, cả người cứng đờ.
Nhìn theo bóng lưng cô khuất dần, khuôn mặt Thượng Quan Hành dần trở nên méo mó.
Kỷ Hòa, Kỷ Hòa...
Ha! Cô ta tưởng mình là ai chứ?