Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 761

Cập nhật lúc: 2025-03-14 15:17:39
Lượt xem: 8

Bây giờ cô vẫn giữ khoảng cách, chứng tỏ cô không phải loại dễ dãi.

Điều này càng kích thích anh ta.

Càng sạch sẽ, càng thuần khiết, thì càng thú vị.

Khóe môi Quản Khắc Dũng nhếch lên, ánh mắt lộ vẻ thèm khát. Anh ta định bước lên, nhưng bất chợt, Kỷ Hòa lại chủ động đi về phía anh ta.

Giọng cô chậm rãi cất lên:

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

"Sếp Quản đúng là người chu đáo, biết tôi có hứng thú với anh nên đích thân tới đây giúp tôi ngay."

"...Hả?"

Quản Khắc Dũng ngây ra.

Sao có gì đó không đúng lắm?

Lời nói của Kỷ Hòa mang theo chút ý cợt nhả, nhưng gương mặt cô lại lạnh lùng như băng.

Cô nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua bàn rượu phía sau anh ta:

"Đúng lúc, bữa tiệc dưới lầu cũng chẳng thú vị gì. Sao chúng ta không đóng cửa lại, uống với nhau vài chén, cảm thụ thế giới của hai người?"

Quản Khắc Dũng hoàn hồn, lập tức bật cười: "Được."

Dụ Văn Văn đã rất chu đáo, chuẩn bị sẵn vài chai rượu trắng để tạo không khí.

Quản Khắc Dũng còn chưa kịp rót rượu, Kỷ Hòa đã với tay lấy một chai trước mặt, mở nắp, ngửa đầu uống liền một hơi.

Tiếng rượu chảy ừng ực vang lên.

Chỉ trong nháy mắt, cả chai đã trống rỗng.

Quản Khắc Dũng trố mắt.

Chết tiệt!

Sao nhìn lạnh lùng thế mà uống rượu còn bạo hơn dân chợ búa vậy trời?!

Kỷ Hòa đặt chai rỗng xuống bàn, bình thản nhìn anh ta.

"Sếp Quản, sao anh không uống? Không phải anh nói thích tôi sao? Không muốn uống với tôi à?"

Nói rồi, cô cúi đầu, vẻ mặt bỗng trở nên tủi thân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/761.html.]

Một mỹ nhân lạnh lùng lại lộ ra biểu cảm đáng thương như thế…

Lực sát thương quá lớn!

So với mấy kiểu "trà xanh" hay "bạch liên hoa" thường thấy, vẻ yếu đuối thoáng qua này khiến tim đàn ông như bị bóp nghẹt.

Giây phút đó, nếu Kỷ Hòa muốn hái sao trên trời, Quản Khắc Dũng cũng muốn dâng cả bầu trời cho cô.

Anh ta lập tức nở nụ cười, nhấc bình rượu lên: "Uống chứ, đương nhiên tôi sẽ uống cùng cô rồi!"

Nhưng ngay khi vừa định rót rượu vào ly, Kỷ Hòa đã hơi nghiêng đầu, ánh mắt đầy ngạc nhiên:

"Hả, sếp Quản uống rượu mà còn dùng ly à?"

Sếp Quản: "..."

Quản Khắc Dũng nhíu mày. Là đàn ông, làm sao anh ta có thể bị xem thường ngay lúc này?

Anh ta cầm hẳn một chai rượu, ngửa cổ uống cạn. "Uống!"

Tửu lượng của anh ta không tệ. Huống hồ, đối thủ chỉ là một người phụ nữ.

Chỉ cần Kỷ Hòa say, anh ta sẽ có thể dễ dàng muốn làm gì thì làm...

Ý nghĩ đó khiến anh ta càng uống nhiều hơn.

Thế nhưng...

"Rầm!"

Một tiếng va chạm nặng nề vang lên.

Người gục xuống không phải Kỷ Hòa.

Mà chính là Quản Khắc Dũng.

Anh ta nằm sõng soài trên bàn, miệng sùi bọt mép.

Ý thức dần mơ hồ, nhưng trước khi hoàn toàn bất tỉnh, anh ta vẫn không thể tin nổi.

Sao có thể như vậy?

Mặt Kỷ Hòa còn chưa đỏ lên một chút nào!

Cô ta là quái vật gì vậy?!

Khoảnh khắc Quản Khắc Dũng ngã xuống, nụ cười của Kỷ Hòa liền tắt lịm.

Loading...