Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 733
Cập nhật lúc: 2025-03-13 18:30:56
Lượt xem: 3
Ngón tay run rẩy, suýt làm rơi điện thoại.
Dòng chữ hiện lên trước mắt khiến đồng tử cô co rút mạnh.
"Con gái yêu của tôi, Viên Nhược, đã qua đời vì một cơn đau tim tại nhà vào ngày x tháng x năm 20xx. Xin được thông báo tại đây."
Cô c.h.ế.t rồi sao?
Hai tuần trước?
Cô đang mơ sao?
Viên Nhược hốt hoảng đóng bài viết lại, nhưng vừa trở về giao diện tin nhắn, một tin nhắn từ bạn thân nhất của cô đã hiện ra.
"A Nhược, cậu đã rời xa bọn tớ được hai tuần rồi..."
"Tớ vẫn không thể chấp nhận sự thật này. Cứ nghĩ rằng chỉ cần tớ không thừa nhận thì cậu vẫn còn sống."
"Trước đây, ngày nào cậu cũng đăng bài trên trang cá nhân, vậy mà giờ nó trống trơn. Điều đó nhắc nhở tớ về sự thật tàn nhẫn này."
"A Nhược, tớ thực sự, thực sự nhớ cậu."
"Nhưng tớ biết… cậu sẽ không bao giờ trả lời tin nhắn của tớ nữa."
Cả người Viên Nhược lạnh toát.
Màn hình điện thoại run lên theo từng nhịp thở gấp gáp của cô.
Đúng lúc ấy—
"Két—"
Cánh cửa biệt thự bất chợt mở ra.
Viên Nhược sững sờ, trái tim đã c.h.ế.t lại lần nữa thắt chặt.
Là ai?
Cô nhớ rất rõ—
Người có chìa khóa căn biệt thự này…
Chỉ có cô.
Bất giác, cô lùi về sau một bước, cơ thể căng chặt vì căng thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/733.html.]
Nhưng rồi cô sực tỉnh—
Sợ cái gì chứ?
Cô đã c.h.ế.t rồi mà.
Người sống mới phải sợ cô mới đúng!
Tò mò, cô lặng lẽ bước đến hành lang, nhìn ra cửa chính.
Thế nhưng, khoảnh khắc trông thấy người bước vào—
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Cả cơ thể cô đông cứng.
Ánh mắt cô mở to, như thể không thể tin vào những gì trước mắt.
Bước qua ngưỡng cửa biệt thự…
Là bạn trai cô.
Người đã nhập ngũ từ lâu.
Rõ ràng anh ấy đang trong quân đội…
Làm sao có thể trở về?
Cô gái nhìn thấy một cặp vợ chồng trẻ đứng đối diện với bạn trai mình, gương mặt lộ rõ vẻ bực dọc.
"Chúng tôi rất thích căn biệt thự này, nhưng không hiểu sao... dạo gần đây lại xảy ra những chuyện rất kỳ lạ." Người phụ nữ cau mày, giọng đầy khó chịu.
Người đàn ông bên cạnh cũng gật đầu, bổ sung: "Chúng tôi đã chịu đựng một tuần rồi, nhưng thực sự không thể ở thêm nữa."
Người phụ nữ bắt đầu kể, mỗi một câu nói ra đều khiến bầu không khí càng thêm quỷ dị:
"Cửa phòng vốn đã đóng, vậy mà quay đi quay lại, nó lại mở ra như có ai vừa bước vào."
"Nắp đàn piano tự động đóng sập xuống ngay khi chúng tôi vừa đặt tay lên phím đàn."
"Giữa đêm, đèn phòng ngủ tự bật sáng, trong khi cả hai chúng tôi đều chưa hề chạm vào công tắc. Bạn trai tôi thức dậy đi vệ sinh, vừa mở mắt ra đã thấy căn phòng sáng trưng như có ai đó vừa đứng dậy khỏi giường vậy."
Người phụ nữ run lên một chút, sau đó nhìn thẳng vào bạn trai của Viên Nhược:
"Chúng tôi nghi ngờ... căn biệt thự này có ma. Anh có thể nói thật với chúng tôi không?"
Bạn trai của Viên Nhược im lặng một lúc lâu.