Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 688
Cập nhật lúc: 2025-03-11 15:27:06
Lượt xem: 5
"Đúng vậy! Bọn trẻ đang ở độ tuổi nhạy cảm. Nếu không có Kỷ Hòa, có lẽ Như Nguyệt sẽ thực sự tin rằng mình chỉ là một đứa con gái, thế nên chắc chắn không làm được, rồi bỏ cuộc."
"Ước gì hồi nhỏ tôi cũng gặp được một người như Kỷ Hòa... Có lẽ tôi sẽ không tự ti và nghi ngờ bản thân đến thế."
Ngay lúc đó, Như Nguyệt đột nhiên reo lên đầy vui sướng:
"Em biết rồi! Đáp án là mười hai sản phẩm!"
Câu hỏi này đúng là quá xấu tính! Sao lại đặt một cái bẫy to như vậy chứ!
Suýt nữa thì cô bé tính sai rồi!
Như Nguyệt hớn hở chạy lên bảng, viết đáp án. Giáo viên dạy toán nhìn qua rồi công bố kết quả.
"Tất cả đều đúng."
Ngay lập tức, cả lớp đồng loạt vỗ tay.
Khách mời trong phòng phát sóng trực tiếp cũng hưởng ứng nhiệt tình.
"Như Nguyệt giỏi quá! Thấy chưa, chỉ cần từ từ là sẽ tiến bộ!"
"Đúng vậy! Ai nói con gái không học giỏi toán được chứ? Không phải Như Nguyệt của chúng ta đã làm đúng hết sao?"
Còn về phía Uông Tiểu Soái...
Cậu bé đã trả lời được hai câu hỏi.
Tốc độ của cậu rất nhanh, nhưng vì quá vội mà đã bỏ sót một yêu cầu trong đề bài, dẫn đến làm sai một câu.
Cậu bé tròn mắt nhìn giáo viên, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/688.html.]
"Cái gì? Em làm sai rồi ạ?!"
Trẻ con ấy mà, đôi khi chúng có thể buồn rầu cả ngày chỉ vì làm sai một câu hỏi.
Nhưng cũng có khi, một niềm vui nhỏ bé lại khiến chúng hạnh phúc đến mức ôm chặt món quà trong lòng, cười rạng rỡ không thôi.
Uông Tiểu Soái trợn tròn mắt nhìn màn hình rồi lại nhìn lên bảng, gần như không dám tin vào kết quả trước mặt mình.
"Không thể nào… Như Nguyệt đứng nhất rồi?!"
Còn Như Nguyệt thì đang đỏ bừng mặt vì kích động. Cô bé nhẹ nhàng đón lấy con gấu nhỏ từ tay giáo viên dạy toán, hai tay ôm chặt lấy nó như sợ chỉ cần hơi lỏng tay, con gấu sẽ biến mất.
Cô bé ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh:
"Chị Kỷ Hòa ơi, em nhận được gấu nhỏ thật rồi nè!"
Đây là lần đầu tiên cô bé giành được vị trí đầu tiên mà không cần dựa dẫm vào chị Kỷ Hòa!
Kỷ Hòa khẽ xoa đầu cô bé, giọng nói mang theo ý cười:
"Giỏi lắm."
"Em vốn dĩ đã rất giỏi rồi, đâu liên quan gì đến chị chứ."
Bình luận trong livestream bắt đầu bùng nổ.
"[Ngưỡng mộ Như Nguyệt quá! Cô bé đã gặp được Kỷ Hòa vào cái độ tuổi này, như vậy thì sau này sẽ không bị tự ti vì lời bàn tán của những người xung quanh nữa.]"
"[Kỷ Hòa thật sự rất tốt. Cô ấy không kể công, không lấy việc giúp đỡ làm thành tựu của bản thân. Tôi cảm giác nếu một ngày nào đó cô ấy đi dạy học, chắc chắn sẽ là một giáo viên giỏi!]"
"[Thứ tôi quan tâm không giống với mọi người… Tôi đang nghĩ sau này Kỷ Hòa nhất định sẽ là một người mẹ rất tốt! (mặt cún con).]"
Sau khi tiết toán kết thúc, nhóm khách mời và bọn trẻ lại di chuyển đến phòng vẽ để học tiết mỹ thuật.