Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 670

Cập nhật lúc: 2025-03-10 15:36:47
Lượt xem: 3

Kỷ Hòa im lặng một hồi, rồi chậm rãi hỏi:

"Có phải dạo gần đây anh nhận được một khoản tiền nào đó mà không rõ nguồn gốc không?"

Tằng Thần trố mắt: "Hả?"

Câu hỏi này... oan ức cho anh ta quá!

"Không hề có chuyện đó đâu! Chủ kênh, tôi là một công dân tốt, thu nhập duy nhất của tôi là chút tiền lương ít ỏi mà ông chủ bố thí hàng tháng. Tôi tuyệt đối không làm chuyện phạm pháp!"

Thấy Tằng Thần có vẻ kích động, Kỷ Hòa chỉ bình tĩnh giải thích:

"Tôi không nói đến tiền phạm pháp. Chỉ cần là số tiền anh nhận được mà không có lý do rõ ràng, bất kể ít hay nhiều, đều tính hết."

Tằng Thần lập tức mở ứng dụng chi tiêu trên điện thoại, chăm chú lướt xem:

"Chủ kênh, tháng trước tôi nhận lương xong là tiêu sạch rồi. Hoàn toàn không có khoản tiền nào tự dưng xuất hiện cả... Có khi nào cô bói sai không?"

Nhưng vừa dứt lời, anh ta bỗng khựng lại.

"À khoan... thật ra có một khoản."

Kỷ Hòa: "Là gì?"

"Chỉ là một đồng xu thôi. Tôi nhặt được nó trên đường, không nộp cho cảnh sát nên coi như có thêm một tệ."

Kỷ Hòa: "..."

"Không chỉ có vậy, còn khoản nào khác nữa không?"

Tằng Thần kiên quyết lắc đầu: "Hết rồi! Cô nhìn đây, trong lịch sử chi tiêu của tôi chỉ có nhiêu đây—"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/670.html.]

Anh ta còn chưa kịp nói hết câu thì Lý Hướng Quân bỗng vỗ vai anh ta một cái.

"Anh em, cậu còn nhớ lần trước cậu mời tôi đi ăn không? Hôm đó cậu nói bỗng dưng nhận được năm trăm tệ, thế là chúng ta kéo nhau ra nhà hàng, ăn uống phủ phê một trận."

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Nghe vậy, Tằng Thần chợt vỗ trán. "Đúng nhỉ! Có chuyện này thật!"

Vì số tiền đó đến quá bất ngờ, lại bị tiêu sạch ngay trong ngày hôm đó nên anh ta hoàn toàn không ghi lại trong ứng dụng chi tiêu.

Kỷ Hòa gật đầu, hỏi tiếp: "Số tiền đó từ đâu ra?"

Lý Hướng Quân nhanh nhảu đáp thay: "À, tôi biết! Ông chủ của bạn tôi là một kẻ bủn xỉn, ngày nào cũng ép cậu ấy tăng ca nhưng chẳng bao giờ chịu trả tiền. Vậy mà lần đó không hiểu sao tự nhiên lại nổi lương tâm, phát hẳn năm trăm tệ. A Thần nhịn lâu quá nên quyết định ăn một bữa cho đã đời. Ngày hôm đó, hệ số Engel (*) của tụi tôi chắc chắn lên thẳng 100%!"

(*) Hệ số Engel: thể hiện mối quan hệ giữa thu nhập và chi tiêu cho nhu cầu tiêu dùng, đặc biệt là ăn uống.

Kỷ Hòa lại bình thản nói: "E là không phải đâu."

"?!"

Lý Hướng Quân ngớ người: "Nhưng chính A Thần đã nói vậy với tôi mà? Không lẽ còn giả sao? Đúng không bạn?"

Anh ta quay sang nhìn Tằng Thần, nhưng Tằng Thần chỉ cúi đầu, mím môi không nói.

Không khí bỗng trở nên kỳ lạ.

Mãi một lúc lâu sau, Tằng Thần mới cất giọng có chút áy náy:

"Xin lỗi, Hướng Quân. Tôi đã gạt cậu."

Lý Hướng Quân chớp mắt mấy cái. Phản ứng đầu tiên là tức giận.

"Má? Tên chủ tồi của cậu vẫn không chịu trả tiền tăng ca à? Đúng là đồ súc sinh!"

Loading...