Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 610
Cập nhật lúc: 2025-03-08 23:16:02
Lượt xem: 8
Tình yêu của họ cũng giống như bao đôi tình nhân khác trên thế gian này, nồng nhiệt và say đắm.
Khi ấy, cả hai đều tin rằng… tất cả mọi chuyện sẽ là mãi mãi."
Tiệc vui chóng tàn, Cát Tô nhanh chóng phát hiện ra Phàn Đồng Quang động tay động chân, lén tham ô công quỹ của công ty.
Lúc mới vào Hưng Hồng, anh ta luôn tỏ ra cẩn thận, tận tụy, không để lộ chút sơ hở nào. Cát Tô chưa từng nghĩ rằng một ngày nào đó, anh ta lại có thể làm ra chuyện như vậy.
Cô ta không hề báo lên công ty ngay lập tức mà chọn cách nói chuyện trực tiếp với Phàn Đồng Quang, yêu cầu anh ta hoàn trả lại số tiền đã lấy, đồng thời cam đoan từ nay về sau không làm những chuyện như vậy nữa.
Nhưng phản ứng của Phàn Đồng Quang lại khiến cô thất vọng.
"Đây cũng không phải công ty của em, em lo lắng nhiều như vậy làm gì?"
Giọng Cát Tô lập tức lớn hơn:
"Anh làm thế này là phạm tội đấy!"
"Anh tính kỹ rồi, trong lòng anh tự có cân nhắc. Chỉ cần em không nói, ai mà biết anh đã làm gì chứ?"
Nghe thấy anh ta vẫn cố tìm cách biện hộ, trong mắt Cát Tô chỉ còn lại sự thất vọng tràn trề.
"Sao anh lại trở thành người như thế này?" Cô ta nhìn thẳng vào Phàn Đồng Quang, chậm rãi nói, từng chữ như đinh đóng cột. "Nếu anh còn không chịu dừng tay, em sẽ vạch trần chuyện này."
Nói xong, cô xoay người định rời đi.
Nhưng chưa kịp bước được mấy bước, một bàn tay đột nhiên túm chặt lấy tóc cô ta từ phía sau.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
"A! Anh làm gì vậy?!"
Cát Tô hoảng sợ hét lên.
Chưa kịp giãy giụa, một chiếc bình hoa bay thẳng về phía cô, nặng nề đập vào mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/610.html.]
Rồi tất cả chìm vào bóng tối.
...
Đến đây, rốt cuộc Tào Thượng và Hoắc Nam Nam cũng hiểu rõ vì sao nữ quỷ trước mặt họ lại có gương mặt be bét máu.
Vì sao trên trán cô ta lại có một vết sẹo dữ tợn đến vậy.
Cát Tô nhìn hai người họ đang đan c.h.ặ.t t.a.y vào nhau, khẽ cười.
"Em gái, cô thực sự nghĩ rằng bạn trai cô sẽ luôn yêu thương cô sao?"
Giọng nói của cô ta lạnh lẽo như nước đá, mang theo chút châm biếm nhàn nhạt.
"Không có lợi gì thì thôi, nhưng khi có chuyện ảnh hưởng đến lợi ích, anh ta sẽ không chút do dự mà đẩy cô ra... Kết cục của cô sẽ giống như tôi bây giờ."
Nói đến đây, ánh mắt của Cát Tô tối lại, như thể đang nhìn xuyên qua Hoắc Nam Nam để thấy chính mình năm đó.
"Tôi thật sự muốn xem thử... tình yêu của hai người có thể kéo dài bao lâu."
Nhưng trước khi cô ta kịp nói thêm điều gì, Kỷ Hòa đã cắt ngang:
"Nói đi, rốt cuộc cô muốn làm gì?"
Cát Tô thu lại ánh mắt, thản nhiên đáp:
"Tôi muốn báo cảnh sát. Tôi muốn toàn bộ những chuyện hắn ta đã làm đều bị lôi ra ánh sáng... Nhưng tôi không biết hắn đã chôn xác tôi ở đâu."
Không có thi thể, báo cảnh sát cũng chẳng có ích gì.
Cô ta cười lạnh, giọng đầy căm hận:
"Tên khốn đó chắc chắn sợ tôi quay về báo thù, cho nên sau khi g.i.ế.c tôi đã mời một đạo sĩ đến làm phép, để tôi không thể tìm được thân xác của mình. Thế nên tôi mới phải mượn cơ thể của Hoắc Nam Nam... Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ thôi."