Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 549

Cập nhật lúc: 2025-03-07 18:51:24
Lượt xem: 12

Nếu rơi xuống thì cũng không đến mức nguy hiểm, bởi phía dưới có lưới bảo hộ và dây an toàn. Nhưng theo quy tắc của chương trình, nếu có một người bị ngã, cả đội sẽ phải làm lại từ đầu và tổng thời gian thử thách sẽ bị trừ đi một phút.

Hạ Phong nghe tiếng hét thảm thiết của Dương Vận thì lập tức quay đầu lại.

Thấy cô ta đang lắc lư như sắp rơi xuống, anh ta không kịp nghĩ ngợi gì nữa, lao nhanh về phía trước.

Khó khăn lắm mới giữ được Dương Vận đứng vững, nhưng con đường này vốn dĩ không cố định, chỉ cần một cú va chạm mạnh cũng đủ khiến cả đoạn đường chao đảo.

Tần Trạm và Tào Khiết đang di chuyển phía sau lập tức bị ảnh hưởng.

Tần Trạm còn có thể giữ thăng bằng.

Nhưng Tào Khiết thì không.

Cô ấy mất kiểm soát, trượt chân… và rơi xuống tấm lưới bảo hộ.

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Vậy là, vị khách mời đầu tiên đã bị loại.

Đạo diễn Nghiêm thản nhiên tuyên bố: "Trừ một phút tổng thời gian."

Bầu không khí như đông cứng lại.

"A a a, tiếc quá!"

"Hạ Phong đã cố gắng hết sức rồi, không ngờ vẫn có người rơi xuống thật…"

"Còn không phải tại Dương Vận sao? Nếu cô ta không hành động lung tung thì làm gì có chuyện này!"

"Đúng đấy! Tào Khiết đi chậm nhưng rất chắc, nếu không phải do con đường bị lắc lư thì cô ấy sẽ không ngã đâu!"

Dương Vận biết mình đã gây ra họa.

Mặt cô ta tái nhợt.

Không cần nhìn bình luận, cô ta cũng đoán được hiện tại mình đang bị mắng thảm đến mức nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/549.html.]

Trong tám khách mời, chỉ có mỗi Lương Điềm Điềm là phản ứng nhanh hơn suy nghĩ. Cô ấy nhìn chằm chằm Dương Vận, không thể hiểu nổi rốt cuộc đối phương đang làm gì.

"Dương Vận, cô đang đi rất ổn mà, sao tự dưng lại đụng vào anh Phong làm gì?"

"Tôi… tôi không cố ý, tôi chỉ muốn anh Phong kéo tôi theo thôi…"

"Đi chậm một chút không phải là được rồi sao? Tại sao cứ nhất định phải có người kéo? Cô là người thứ hai, thời gian với cô không quá gấp, nhưng những người phía sau thì sao? Đặc biệt là Kỷ Hòa! Cô gây ra chuyện thế này chẳng khác gì bắt chị ấy không được phạm dù chỉ một sai lầm!"

Lời này lập tức khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt.

Mọi chuyện vốn dĩ đang rất ổn. Với thời gian bảy phút cho mỗi người, cả đội còn dư ra bốn phút để xử lý những tình huống bất ngờ.

Nhưng bây giờ thì sao?

Không chỉ mất đi thời gian quý giá, mà những người phía sau còn phải tăng tốc, đồng thời không được phạm bất cứ sai sót nào nữa.

Không ai nói gì thêm, nhưng rõ ràng áp lực đã tăng lên gấp bội.

Nhiệm vụ này… có khi thất bại mất thôi.

Ngay lúc tinh thần mọi người đang tụt dốc không phanh, Kỷ Hòa bỗng lên tiếng:

"Không sao, tiếp tục đi."

Cô thậm chí còn nhún vai, giọng điệu thoải mái như không có chuyện gì xảy ra.

"Người đi cuối cùng như tôi còn chưa lo, mọi người lo gì chứ?"

Bình luận lại bùng nổ.

"Chị Kỷ của tôi tốt quá, còn giúp Dương Vận giải vây nữa!"

"Giải vây cái gì mà giải vây, Dương Vận xứng sao? Nếu đã mắc bệnh công chúa thì đừng tham gia chương trình của đạo diễn Nghiêm!"

"Thật sự ngưỡng mộ Kỷ Hòa, người khác gặp chuyện thế này chắc đã suy sụp lâu rồi, vậy mà chị ấy vẫn có thể bình tĩnh trấn an cả đội. Người như vậy không yêu sao được!"

Loading...