Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 468
Cập nhật lúc: 2025-03-04 15:32:57
Lượt xem: 20
“Mẹ nó, ngay cả Ngô Dự Quốc cũng tỉnh! Họ thật sự ra khỏi đó rồi!”
Số lượng bình luận bùng nổ nhanh chóng.
Trước mắt bao người, Ngô Thần Nhạc và Ngô Dự Quốc từ từ ngồi dậy.
Vừa mở mắt, việc đầu tiên Ngô Thần Nhạc làm là hướng về Kỷ Hòa cúi đầu cảm ơn:
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
“Kỷ Hòa, thật sự cảm ơn cô.”
So với dáng vẻ uể oải, thiếu sức sống trước khi vào tranh, lúc này khí sắc anh ta tốt lên trông thấy.
Sắc mặt hồng hào, tinh thần phấn chấn, ánh mắt kiên định.
Tựa như… một con người hoàn toàn khác.
Sự thay đổi rõ ràng đến mức ai cũng có thể nhìn ra.
Bão bình luận nổ tung lần nữa.
“Này, rốt cuộc trong ảo cảnh đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao cảm giác như anh ta trẻ ra mười tuổi thế?”
“Ha ha ha, chị gái Kỷ Hòa có đang lừa người không vậy? Ảo cảnh này rốt cuộc có bảo bối gì hả?”
Nhìn thấy bình luận trên màn hình, Ngô Thần Nhạc chỉ khẽ cười, vẫy tay nói một câu:
“Bí mật.”
Dứt lời, anh ta thẳng thừng đóng kết nối livestream.
Để lại cả biển người trong phòng livestream gào thét đầy tò mò.
Không cam lòng, họ lại lập tức quay sang hỏi Kỷ Hòa.
“Chị gái Kỷ Hòa, rốt cuộc trong ảo cảnh đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Đúng đó, nói đi mà! Tôi muốn biết!”
Kỷ Hòa bật cười, thản nhiên đáp:
“Ngô Thần Nhạc đã nói rồi, đây là bí mật của bố con họ.”
Cô không nói thêm gì nữa, trực tiếp kết nối với người tiếp theo.
Màn hình chuyển cảnh.
Người được chọn lần này là một cô gái xinh đẹp với đôi mắt to tròn và khí chất thanh tú.
Cô ấy mở miệng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang theo chút do dự:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/468.html.]
“Chị Kỷ Hòa… em muốn nhờ chị tìm giúp em một người.”
Ngập ngừng giây lát, cô ấy sửa lại lời:
“Không… có lẽ… một con quỷ.”
Màn hình bỗng im lặng trong giây lát, sau đó…
Bình luận bùng nổ:
“Mẹ nó! Người ta nhờ Kỷ Hòa tiêu diệt quỷ, còn cô gái này lại nhờ Kỷ Hòa tìm quỷ?”
“Khoan đã, chỉ cần con quỷ đó không làm hại ai, thì việc tìm nó cũng đâu có gì kỳ lạ?”
“Tôi không có ý xấu, chỉ là hơi sốc! Rốt cuộc tại sao cô ấy lại muốn tìm một con quỷ?”
Cô gái nhìn lướt qua màn hình, khẽ mỉm cười.
Chỉ là, nụ cười ấy… mang theo chút chua xót.
“Đúng vậy.” Cô ấy gật đầu. “Chính em cũng không ngờ tới. Không ngờ… anh ấy lại là quỷ.”
Cô ấy tên là Liễu Nhiên, năm nay hai mươi ba tuổi, là sinh viên năm nhất của Đại học Nghệ thuật A.
Vì không quen ở ký túc xá đông người, nên cô thuê một căn biệt thự nhỏ gần trường.
Liễu Nhiên học hội họa, rất yêu thích vẽ tranh.
Khi có thời gian rảnh, cô thường bật bản nhạc “Ballade pour Adeline”, vừa vẽ tranh vừa thả hồn vào giai điệu du dương.
Hai tháng trước, vào đêm đầu tiên cô chuyển đến biệt thự…
Vẫn như thường lệ, cô ngồi vẽ tranh, miệng khe khẽ ngân nga.
Vẽ mệt, cô đặt cọ xuống, ngước nhìn ra ngoài cửa sổ để thư giãn đôi mắt.
Nhưng ngay giây phút đó…
Cô nhìn thấy một chàng trai đứng dưới gốc cây ngô đồng trong sân.
Ánh trăng hắt lên người anh ta, tạo thành một bóng dáng mơ hồ mà thanh thoát.
Và ngay khoảnh khắc ấy…
Trái tim cô bỗng nhiên rung động.
Rõ ràng, họ chưa từng gặp mặt.
Nhưng không hiểu vì sao…
Người con trai đó lại mang đến cho cô một cảm giác thân thuộc đến lạ kỳ.