Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 440
Cập nhật lúc: 2025-03-03 19:47:22
Lượt xem: 12
Trước khi bị bịt mắt, Hạ Phong quay sang hỏi Kỷ Hòa:
"Cô đã từng chơi trò thoát khỏi mật thất này chưa?"
Kỷ Hòa đáp gọn:
"Chưa."
"Không sao." Hạ Phong tự tin cười nhạt. "Tôi là trùm của trò này đấy! Có tôi ở đây, chúng ta chẳng cần dùng đến cơ hội xin gợi ý đâu."
Kỷ Hòa liếc anh ta một cái, không nói gì.
Trai nhà giàu ngốc nghếch tự tin quá mức…
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Cô thực sự hoài nghi chỉ số IQ của Hạ Phong.
Trò chơi vừa bắt đầu, các khách mời liền tháo khăn bịt mắt.
Chủ đề của mật thất lần này là một bệnh viện bỏ hoang.
Bối cảnh câu chuyện khá đơn giản—một bác sĩ độc ác và biến thái đã tự tiến hành thí nghiệm sinh hóa trên người. Thế nhưng, hắn lại vô tình để virus rò rỉ ra ngoài, khiến những vật thí nghiệm biến thành zombie. Cuối cùng, cả bệnh viện chìm trong thảm kịch diệt vong.
Không gian xung quanh tối đen như mực, chỉ có ánh đèn yếu ớt le lói, tỏa ra thứ ánh sáng ảm đạm.
Lúc nào cũng có từng cơn gió lạnh buốt thổi qua, luồn lách qua khe cửa và hành lang, tạo ra những âm thanh rợn tóc gáy.
Không khí quỷ dị đến cực điểm.
Vừa tháo bịt mắt, Dương Vận đã hét lên thất thanh, lập tức trốn ra sau lưng Lâm Hiểu Thiên theo bản năng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/440.html.]
Dáng vẻ con chim nhỏ hoảng sợ này khiến khu bình luận bùng nổ thương xót.
"Quào! Dáng vẻ sợ hãi của Dương Vận có thể kích thích bản năng bảo vệ của người khác luôn á!!!"
"Đúng đúng! Đừng nói đàn ông, ngay cả tôi nhìn còn chịu không nổi đây này!"
"Chỉ tiếc Dương Vận đã có Hạ Phong rồi, không thì tôi muốn ship cô ấy với Lâm Hiểu Thiên ghê~"
"Hu hu hu, người đẹp đáng yêu quá, lại đây mẹ ôm nào!!!"
Trong số các khách mời nữ, ngay cả Tào Khiết cũng bị dọa đến run nhẹ.
Dù trước nay luôn giữ hình tượng chững chạc, lúc này đây, cô ta cũng có chút không chịu nổi.
Cô ta cười nhẹ, nói với Tần Trạm: "Trò chơi trốn thoát khỏi mật thất này là thứ mà mấy người trẻ tuổi các cậu hay chơi thôi. Người già như tôi thật sự không hiểu lắm, nhìn mà thấy sợ thật đấy."
EQ của Tần Trạm cực cao, lập tức mỉm cười trấn an: "Vậy chị Tào cứ đi theo em là được. Có em ở đây, chắc chắn sẽ không sao đâu."
Nói vậy thì nói, nhưng bản thân Tần Trạm cũng không khá hơn là bao.
Căn phòng này tối quá.
Anh ấy bước lên một bước, nhưng phải mất cả buổi trời mới gom đủ can đảm để làm vậy.
Chỉ sợ có thứ gì đó kỳ quái bất thình lình nhảy ra từ góc phòng.
Khu bình luận tiếp tục bùng nổ:
"Gì vậy trời, trước giờ hình tượng của Tần Trạm vẫn luôn là người dũng cảm mà?! Giờ ngay cả anh ấy cũng sợ đến mức này, tôi không dám tin luôn á!"
"Ha ha ha ha, đúng là thứ tôi mong chờ đây mà! Căn mật thất này nằm trong top 3 chủ đề kinh dị nhất thành phố S đấy. Nghe nói trước kia đã có người bị dọa đến ngất xỉu tại chỗ luôn."