Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 415
Cập nhật lúc: 2025-03-02 17:19:56
Lượt xem: 17
Bão bình luận lập tức tràn ngập dấu chấm hỏi.
"[??? Chủ kênh đang nói cái gì vậy? Không phải người muốn g.i.ế.c Lục Quân chính là người vợ sao?]"
"['Nó' là ai? Có gì đó sai sai ở đây.]"
"[Vợ anh ta đã điên đến mức này rồi, chủ kênh chỉ nói vài câu ngắn ngủn mà có thể cứu người sao?]"
Nhưng thực tế là có thể.
Kỷ Hòa tập trung tinh thần, không ngừng gọi tên người phụ nữ kia trong lòng.
"Mạc Vũ."
Người ngoài nhìn vào chỉ thấy Kỷ Hòa im lặng, nhưng thật ra cô đang truyền lời thông qua linh lực.
Dù chỉ cách nhau qua một màn hình, linh hồn của Mạc Vũ vẫn có thể nghe được giọng nói của cô.
Huống hồ lúc này tinh thần của Mạc Vũ đã bị "nó" thao túng.
Chỉ khi nào cô ấy tỉnh lại, mới có thể cứu được Lục Quân.
Lần thứ năm Kỷ Hòa niệm tên Mạc Vũ—
Sự điên cuồng trong mắt người phụ nữ bỗng nhiên tan biến.
Ánh nhìn hỗn loạn dần trở nên thanh tỉnh.
Cô ta ngẩn người, giọng nói khàn đặc:
"Tôi... chuyện gì thế này?"
Mạc Vũ nhìn xuống dưới đất, nơi người đàn ông từng luôn coi thường mình đang nằm vật ra, suýt nữa đã bị cô bóp chết.
Cô ta kinh hoàng hét lên một tiếng, lập tức lùi lại vài bước.
Nhìn xuống đôi tay run rẩy của mình, vẻ mặt đầy hoảng sợ.
Cô ta… vừa làm cái gì vậy?
Suýt chút nữa cô ta đã g.i.ế.c người!
Kỷ Hòa cất giọng bình thản:
"Cô đã bị ‘nó’ khống chế."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/415.html.]
Mạc Vũ sững sờ, mờ mịt hỏi:
"‘Nó’ là cái gì?"
Kỷ Hòa nhìn thẳng vào mắt cô ta, chậm rãi nói:
"Chuyện này, có lẽ chính cô là người rõ nhất."
Nghe vậy, sắc mặt Mạc Vũ hơi thay đổi.
Ánh mắt cô ta thoáng chốc trốn tránh.
"Tôi… tôi không biết cô đang nói gì."
Thấy cô ta thề thốt phủ nhận, Kỷ Hòa chỉ khẽ thở dài, trong mắt ánh lên chút thương hại.
"Lúc đầu, cô có thể kiểm soát được ‘nó’. Nhưng cô cũng thấy rồi đấy, theo thời gian trôi qua, cô càng ngày càng mất đi quyền kiểm soát. Vừa nãy, cô thậm chí còn bị ‘nó’ thao túng ngược lại, suýt nữa đã g.i.ế.c người."
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Mạc Vũ cắn môi, liếc nhìn Lục Quân đang nằm trên mặt đất thở dốc, cơ thể vẫn còn run rẩy vì sợ hãi.
Cô ta đột nhiên bật cười giễu cợt.
"Thì sao chứ? Dù sao ban đầu tôi cũng định để ‘nó’ g.i.ế.c c.h.ế.t Lục Quân mà!"
Cô ta siết chặt nắm tay, trong mắt tràn đầy hận ý.
"Tại sao cô lại ngăn tôi? Cho dù phải ngồi tù, tôi cũng muốn bóp c.h.ế.t tên đàn ông khốn nạn này!"
Giọng cô ta nghẹn lại vì tức giận, ánh mắt sắc bén như dao.
"Cô có biết hắn ta đối xử với tôi thế nào không? Tôi hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn!"
Cô ta lại quay sang nhìn Lục Quân, ánh mắt tràn ngập căm thù.
"Tôi và Lục Quân yêu nhau từ thời đại học."
"Vẻ ngoài tôi xinh đẹp, gia đình giàu có, tài sản tính ra cũng tám chữ số. Còn Lục Quân chỉ là một gã trai nghèo xuất thân từ nông thôn, ngoại hình tầm thường. Ai cũng nói hắn trèo cao, nhưng tôi không quan tâm."
"Bởi vì lúc đó, hắn thật sự rất yêu tôi. Đối xử với tôi tốt đến mức tôi nghĩ cả đời này mình sẽ không thể tìm được người đàn ông nào yêu mình hơn thế."
"Thế nên tôi không để ý đến điều kiện gia đình, không quan tâm sự phản đối của người thân, kiên quyết ở bên hắn. Tôi sẵn sàng kết hôn với hắn."
Mạc Vũ ngừng lại, ánh mắt bỗng trở nên u ám.
"Trước khi mọi chuyện xảy ra, tôi đã luôn tin tưởng như vậy. Nhưng rồi…"