Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 397
Cập nhật lúc: 2025-03-02 12:18:10
Lượt xem: 14
Tiểu Trần đáp ngay, đang định chạy ra ngoài thì nghe thấy Kỷ Hòa nói tiếp:
"Lấy thêm nửa bát nước sạch vào đây."
Cậu ta không dám chần chừ, vội vã mang kéo và một bát nước quay trở lại.
Trong lúc đó, lão Lưu vừa an ủi xong người nhà nạn nhân, quay lại đã thấy Kỷ Hòa thản nhiên cầm kéo rạch một đường thẳng trên thi thể.
Lão Lưu kinh hãi, vội vàng lên tiếng:
"Cô Kỷ! Cô đang làm gì vậy?"
Xác c.h.ế.t này vốn đã rất kỳ lạ. Nó không hề bị tổn thương trong vụ nổ, nhưng điều kỳ quái hơn cả là trạng thái của nó.
Pháp y kiểm tra và phát hiện t.h.i t.h.ể được bảo quản quá tốt, giống như người này chỉ vừa mới c.h.ế.t cách đây không lâu.
Làn da vẫn còn độ đàn hồi.
Trên người không xuất hiện các đốm đen đặc trưng của t.h.i t.h.ể phân hủy.
Cũng không có mùi thối rữa.
Rõ ràng có điều gì đó không bình thường.
Nhưng điều khiến lão Lưu sửng sốt hơn cả là—vết cắt trên t.h.i t.h.ể không hề chảy máu.
Theo lý thuyết, sau khi một người chết, m.á.u trong cơ thể sẽ hình thành hồ m.á.u tử thi. Một phần m.á.u sẽ bay hơi, phần còn lại đọng lại ở các khu vực thấp trong cơ thể.
Nạn nhân này đã c.h.ế.t được năm ngày, trên người không có hồ m.á.u tử thi.
Cho dù có bay hơi cũng không thể biến mất hoàn toàn nhanh đến vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/397.html.]
Nhưng tại sao lại không có dù chỉ một giọt máu?
Lão Lưu còn đang thắc mắc thì thấy Kỷ Hòa lấy từ trong túi ra một lá bùa, dán lên vết cắt trên thi thể.
Sau đó, cô đổ nước sạch lên vết thương và đặt chiếc bát rỗng phía dưới.
Chỉ chốc lát sau, một mùi tanh hôi nồng nặc tỏa ra khắp phòng.
Những cục m.á.u đen bắt đầu nhỏ xuống bát từ vết thương trên xác chết.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó.
Chờ thêm một lúc, mọi người trong phòng trố mắt nhìn cánh tay phải của t.h.i t.h.ể bỗng phồng lên, có thứ gì đó đang ngọ nguậy, dần dần di chuyển về phía vết thương.
Lão Lưu và Tiểu Trần dù là cảnh sát nhiều năm kinh nghiệm cũng không khỏi rùng mình, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh để quan sát.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Còn Tiểu Mãn thì không chịu nổi nữa.
Sắc mặt cô ấy tái nhợt, vội vàng lấy tay bịt miệng và mũi, nhưng mùi tanh hôi vẫn len lỏi vào khoang mũi khiến dạ dày cô ấy cuộn lên.
Nếu biết sẽ phải chứng kiến cảnh này, cô ấy nhất định sẽ không bao giờ bước vào căn phòng này, dù có bất cứ lý do gì đi chăng nữa!
Không biết bao lâu trôi qua, thứ nhô lên dưới da rốt cuộc cũng bò đến miệng vết thương.
Một cái đầu nhỏ màu đen dần dần chui ra.
Toàn thân nó đen kịt, trên đầu có hai chấm trắng nhỏ như mắt. Hình dạng của nó giống như một con sâu nhưng ngắn hơn.
Nó bị thứ gì đó thu hút, chầm chậm bò ra khỏi vết thương rồi rơi xuống bát.
Ngay khoảnh khắc đó, nó dường như cảm thấy vô cùng phấn khích, vặn vẹo người như đang vui mừng.