Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 326

Cập nhật lúc: 2025-02-28 19:06:56
Lượt xem: 11

Trái ngược với những gì họ tưởng tượng, bên trong phòng 404 không hề có khung cảnh hoang tàn, lộn xộn hay bất cứ dấu hiệu nào của sự sống.

Căn phòng trống trơn.

Bàn, ghế, giường đã bị dọn sạch từ lâu.

Chỉ còn lại một chiếc lò than đã tắt nằm trơ trọi ở giữa phòng.

Nữ sinh phòng 402 lặng lẽ bước tới, không biết từ đâu lấy ra vài tờ tiền vàng mã cùng mấy lá bùa màu vàng. Cô ta bật lửa, đốt chúng rồi ném vào trong lò than.

Những tàn tro còn sót lại trong lò than cho thấy đây không phải lần đầu tiên cô ta làm vậy.

Ngọn lửa bùng lên, tỏa ra làn khói mang theo mùi ngai ngái, phảng phất khắp căn phòng.

Viên Viên ngửi thấy, lập tức nhíu mày, hít thử vài lần rồi kinh ngạc nói:

"Hóa ra mùi đồ cháy trước đây mọi người hay ngửi thấy chính là do cô đốt!"

Cô ấy quay sang đối chất, giọng nghi hoặc:

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

"Rốt cuộc cô đang làm gì vậy?"

Tiểu Văn cũng nghiêm giọng hỏi:

"Bình thường chỉ có người cúng bái mới đốt mấy thứ này. Nhưng người trong ký túc xá nói họ ngửi thấy mùi cháy thường xuyên… Chẳng lẽ cô luôn cúng bái? Hơn nữa, vì sao lại chọn phòng 404?"

Nữ sinh phòng 402 không trả lời ngay.

Cô ta cúi đầu, chăm chú nhìn vào ngọn lửa đang nhảy múa trong lò than.

Một lúc sau, giọng nói trầm thấp vang lên:

"Chị tôi… đã c.h.ế.t ở đây. Chị ấy bị người ta hại chết."

Nửa câu đầu còn nhẹ bẫng như lời tự sự, nhưng đến câu sau, cô ta đột ngột ngẩng đầu lên.

Hai con ngươi… biến mất.

Trong đôi mắt cô ta, chỉ còn lại lòng trắng.

Ánh mắt vô hồn, trống rỗng, nhìn chằm chằm vào những người trong phòng.

Không khí như ngưng đọng lại trong chớp mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/326.html.]

Viên Viên đứng gần nhất, tim như ngừng đập một nhịp, sợ hãi đến mức ngồi bệt xuống sàn.

Tiểu Văn và Thái Văn Giai thì hét lên một tiếng, hoảng loạn ôm chặt lấy nhau, nhanh chóng lùi xa khỏi nữ sinh kia.

"Ma!!!"

Cả ba người run rẩy chỉ vào cô ta.

Người bình thường… ai có thể khiến đôi mắt mình chỉ còn lại lòng trắng như vậy chứ?

Trong khi họ còn đang sợ hãi, thân thể nữ sinh kia đột ngột bật lên khỏi mặt đất.

Chỉ bằng một cái nhún chân, cô ta đã bay vọt lên không trung.

Mũi chân lơ lửng, nhẹ nhàng chạm vào ngọn lửa trong lò than.

Cánh tay cô ta mở rộng, toàn bộ cơ thể dần uốn cong, tạo ra một tư thế kỳ quái.

Tư thế này…

Không phải giống với những con ma nữ trong truyền thuyết sao?

Thái Văn Giai sợ đến mức không dám chớp mắt, cũng không dám rời mắt.

Cô ấy hoảng loạn nhìn chằm chằm nữ sinh phòng 402, bỗng nhiên cảm giác hoa mắt.

Trong nháy mắt, bộ đồ ngủ sặc sỡ trên người nữ sinh đã biến thành một chiếc váy trắng bồng bềnh.

Vẫn là đôi mắt trống rỗng chỉ toàn lòng trắng ấy, đang chăm chú nhìn thẳng vào cô.

Ma nữ áo trắng!!!

Thái Văn Giai c.h.ế.t sững.

Cô ấy lập tức nhớ đến bóng trắng mà mình từng nhìn thấy bên dưới ký túc xá.

Khoan đã!

Nữ sinh phòng 402 và ma nữ trong phòng 404… đều là một?

Hay đúng hơn…

Cô ta vốn dĩ không phải người?

Loading...