Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 281

Cập nhật lúc: 2025-02-27 11:23:24
Lượt xem: 13

Bình luận trên livestream càng sôi nổi hơn:

"Khoan khoan, tôi nhớ thần tượng của tôi cũng tuyên bố kết hôn vào lúc nổi tiếng nhất, giờ gần như rút khỏi giới giải trí, chỉ thỉnh thoảng ra bài hát mới thôi."

"Người cậu nói chẳng lẽ là… Tần Mân Dữ?"

"Aaaa! Nếu đúng là Tần Mân Dữ thì dân đảo mười năm như tôi bùng nổ mất! Bài hát gần nhất của anh ấy đã là từ năm ngoái rồi!"

"Dân đảo +1!"

"Tần Mân Dữ là ai? Tôi chưa từng nghe đến cái tên này."

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

"Bạn gì ơi, kiến thức của bạn hẹp quá rồi. Quay về mười năm trước mà xem, ngay cả ảnh đế Lương cũng không phải đối thủ của Tần Mân Dữ đâu! Khi đó, anh ấy nổi tiếng đến mức cả trẻ con lẫn người già đều biết tên, ca khúc của anh ấy ai cũng hát!"

"Bật mí thêm nhé, nhóm nhạc nam Icon đình đám bây giờ, những ca khúc nổi tiếng nhất của họ đều do Tần Mân Dữ sáng tác!"

Giữa lúc bình luận đang cuồn cuộn kéo lên, giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên, có chút gấp gáp:

"Còn gì nữa không?"

Dù anh ta đeo kính râm, nhưng Kỷ Hòa vẫn cảm nhận được ánh mắt sắc bén của anh ta đang dán chặt vào mình, như muốn nhìn thấu tất cả.

Anh ta đang tìm kiếm sự thật.

Cô gái trước mắt này đã nói đúng rất nhiều chuyện.

Có lẽ, cô thật sự có thể giúp anh ta tìm ra chân tướng.

Kỷ Hòa dừng việc bấm đốt ngón tay, khẽ thở dài một hơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/281.html.]

“Nếu anh chỉ muốn biết chân tướng, thì cần gì phải làm tổn thương những người vô tội chứ?”

Người đàn ông nghe cô nói xong bỗng bật cười.

Tiếng cười lúc đầu còn khẽ, sau đó mỗi lúc một lớn hơn, vang vọng trong không gian u ám. Đó không phải là một tiếng cười vui vẻ, mà lạnh lẽo, trầm đục, khiến người nghe sởn da gà.

"Ha…"

Anh ta cúi đầu xuống, bờ vai khẽ rung lên theo từng nhịp cười.

Bình luận trên livestream lập tức nổ tung:

"Anh hai, anh đừng cười! Nụ cười của anh khiến tôi nổi da gà đấy!"

"Tự nhiên cảm thấy hổ thẹn vì lúc nãy còn nghĩ anh ta là Tần Mân Dữ… Thần tượng của tôi tuyệt đối không có giọng như vậy đâu!"

"Cô nghĩ gì thế? Tần Mân Dữ bây giờ chắc chắn sống rất tốt, làm sao có thể biến thành một kẻ quái dị toàn thân đen kịt thế này!"

"Mọi người mau nhìn đi!"

Trên màn hình, người đàn ông không còn cười nữa.

Anh ta đứng dậy, đi đến góc phòng, giơ tay bật công tắc điện.

Trong nháy mắt, ánh sáng trắng lạnh lẽo bừng lên, chiếu rõ cả căn phòng.

Không, chính xác hơn… đó là một tầng hầm kín.

Không gian rộng lớn hiện ra trước mắt mọi người. Nhưng điều khiến người xem rùng mình không phải là những vệt m.á.u loang lổ trên vách tường, cũng không phải mặt đất đã sớm nhuốm đỏ bởi m.á.u khô… mà là cảnh tượng ngay giữa phòng.

Loading...