Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 270
Cập nhật lúc: 2025-02-27 18:14:31
Lượt xem: 14
Cùng lúc đó, nhân vật chính của sự kiện – Kỷ Hòa, người vừa gây chấn động mạng xã hội – lại ung dung đặt bút lông xuống, hài lòng ngắm nhìn lá bùa vừa hoàn thành trước mắt.
Thuật Phản Đòn Xàm Ngôn đã thành công!
Nhưng cô nhanh chóng nhận ra một vấn đề. Nếu muốn lá bùa phát huy tác dụng, cô cần có định vị của những người bị ảnh hưởng. Thế nhưng, việc tìm kiếm từng người và gửi từng cái một thì vừa rắc rối, vừa tốn kém.
"Phiền phức quá…" Kỷ Hòa nheo mắt suy tư. Có cách nào đơn giản hơn không nhỉ?
Chỉ sau vài giây, đôi mắt cô chợt sáng lên.
…
Tại bệnh viện, sắc mặt Tô Y Y tái nhợt, cô nhắm chặt mắt, yên lặng nằm trên giường bệnh.
Sở Tử Oánh ngồi cạnh giường, nghe thấy tiếng động phía sau liền quay lại nhìn. Là chồng cô đã về.
Sắc mặt anh trông nặng nề, ánh mắt khi nhìn Tô Y Y đầy phức tạp – vừa xót xa, vừa nghi hoặc.
Sở Tử Oánh đứng dậy, kéo chồng ra khỏi phòng bệnh, thấp giọng hỏi:
"Bác sĩ nói sao rồi?"
"Thiếu m.á.u cơ tim, cần phải phẫu thuật nối mạch m.á.u càng sớm càng tốt."
"Thiếu m.á.u cơ tim?" Sở Tử Oánh kinh ngạc, theo bản năng quay đầu nhìn Tô Y Y qua tấm cửa kính. "Sao có thể… Cô ấy còn trẻ thế này…"
"Em đã gọi cho ba chưa? Ông ấy khi nào tới?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/270.html.]
"Ông bảo buổi chiều sẽ đến." Người chồng cũng nhìn về phía Tô Y Y, ánh mắt lộ vẻ trầm tư. "Em nói xem… liệu em ấy có phải là em gái ruột của anh không?"
Sở Tử Oánh khẽ siết chặt tay, giọng nói mang theo sự chắc chắn:
"Em ấy giống mẹ lúc trẻ như đúc, hơn nữa, em ấy bảo mình là cô nhi. Trước đó, em ấy còn nhờ Kỷ Hòa tìm người thân giúp…"
Nói đến đây, cô chợt nhớ ra điều gì, giọng càng thêm khẳng định:
"Phải rồi! Kỷ Hòa từng nói, cả em và em ấy đều có thể tìm được người thân. Nếu cô ấy đã nói vậy, thì chắc chắn không sai đâu! Em ấy nhất định là em gái ruột của anh!"
...
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Tô Y Y đau đến mức tỉnh dậy.
Cơn đau dữ dội lan khắp cơ thể, như thể có một bàn tay vô hình bóp nghẹt lấy lục phủ ngũ tạng của cô, vắt kiệt như vắt một chiếc giẻ lau. Đặc biệt là ở vị trí trái tim, cảm giác đau đớn càng thêm mãnh liệt, khiến từng tế bào trong cô như muốn gào thét.
Cô cắn chặt răng, đôi mắt từ từ mở ra, tiếng rên đau khẽ bật ra khỏi môi, đánh động ba người đang đứng bên ngoài phòng bệnh.
Sở Tử Oánh phản ứng đầu tiên, vội bước tới, ánh mắt đầy lo lắng:
“Em tỉnh rồi? Cảm thấy thế nào?”
Tô Y Y cố gắng cử động, nhưng chỉ có một chữ có thể diễn tả cảm giác của cô lúc này:
“Đau…”
Trên trán cô, những giọt mồ hôi nhỏ lăn dài xuống theo đường nét gầy gò của gò má. Sở Tử Oánh không chần chừ, lập tức ấn chuông gọi bác sĩ.