Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 265
Cập nhật lúc: 2025-02-26 23:01:40
Lượt xem: 9
"Xui xẻo thật!" Kim Khai Vũ bực bội lẩm bẩm, xoay người bước đến thùng rác, định vứt lá bùa đi thì bất ngờ nghe thấy giọng nói trong trẻo của con trai vang lên từ phía sau.
"Ba ơi!"
Anh ta quay đầu, thấy vợ đang dắt tay con trai đi tới, trên tay còn xách theo giỏ rau vừa mua. Tiểu Quang nhanh chóng buông tay mẹ, chạy đến bên cạnh anh, ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm vào lá bùa trong tay anh.
"Ba ơi, cái gì vậy ạ?"
"Không có gì, chỉ là rác thôi." Kim Khai Vũ đáp hờ hững.
"Vậy con chơi được không?" Cậu bé háo hức hỏi.
Kim Khai Vũ thoáng do dự, nhưng rồi cũng không nỡ từ chối. Chẳng qua chỉ là một lá bùa giấy, con trai thích thì cứ để nó chơi.
Anh đưa lá bùa cho Tiểu Quang, sau đó tiện tay đón lấy giỏ rau từ vợ, dịu dàng hỏi: "Tiểu Quang à, ban nãy đi chợ có quậy không hả?"
"Không có đâu! Dì bán rau còn khen con rất ngoan đó! Cả chú bán cá nữa, chú ấy bảo gần đây con trông khỏe mạnh hơn nhiều!" Tiểu Quang vui vẻ khoe.
Cả ba người vừa trò chuyện vừa bước lên lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/265.html.]
Khi Tiểu Quang về phòng, người vợ vừa sắp xếp lại đống rau vừa hỏi: "Hôm nay sao về sớm thế? Thuốc đã bán hết rồi à?"
"Ừ, hết hàng rồi. Chiều nay anh lại sang chỗ đại sư Bạch lấy thêm." Kim Khai Vũ nói, rồi ngồi xuống sofa, bật tivi lên.
Người vợ thở phào nhẹ nhõm: "May mà chúng ta gặp được đại sư Bạch, nếu không thì bệnh của Tiểu Quang... thật sự là trời cao phù hộ. Thuốc của đại sư hiệu quả như vậy, mà sao ít người biết đến nhỉ?"
Nửa năm trước, Tiểu Quang liên tục bị ngất ở trường, m.á.u cam chảy không dứt. Đưa con đi khám, họ c.h.ế.t lặng khi nghe bác sĩ thông báo cậu bé bị bạch cầu cấp tính. Hóa trị không có tác dụng, thuốc đặc trị cũng không có, mỗi ngày trôi qua Tiểu Quang càng yếu đi.
Khoảng thời gian đó, vợ anh suốt ngày chỉ biết khóc. Còn Kim Khai Vũ, từ một người chưa từng động đến thuốc lá, cũng phải mượn khói thuốc để giải tỏa căng thẳng.
Cho đến ba tháng trước, họ gặp được đại sư Bạch. Sau khi Tiểu Quang uống thuốc của đại sư, chưa đầy một tuần cơ thể cậu bé đã cải thiện rõ rệt. Kỳ lạ là bệnh viện cũng không thể giải thích được nguyên nhân.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
"Đại sư nói rồi, thuốc này rất khó điều chế, nếu truyền ra ngoài thì sẽ không đủ cung cấp. Chỉ bán cho người có duyên thôi." Kim Khai Vũ nhắc lại lời đại sư Bạch, rồi đột nhiên nhớ đến chuyện hôm trước gặp Kỷ Hòa, trong lòng khó chịu, hừ lạnh: "Có vài người, không xứng đáng uống thuốc của đại sư."
Vừa dứt lời, một tiếng hét hoảng hốt từ phòng Tiểu Quang vọng ra.
Kim Khai Vũ giật b.ắ.n người, vội vàng chạy tới. Khi đẩy cửa vào, anh thấy Tiểu Quang đứng bên bàn, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc.
"Ba ơi, lá bùa đổi màu kìa!"