Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 251

Cập nhật lúc: 2025-02-26 22:48:25
Lượt xem: 19

Làm thì làm, nhưng tại sao lại phải làm trong lúc cậu đang ngủ chứ? Không trách mấy hôm nay tay cậu cứ ê ẩm, lúc than thở với mẹ thì lại bị mắng là do chơi điện thoại nhiều.

Nhưng rõ ràng, thời gian chơi điện thoại của cậu còn không bằng thời gian ăn cơm nữa kìa!

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Kỷ Hòa thở dài, bất lực hỏi: "Mấy ngày trước cậu đã làm gì?"

"Mấy ngày trước à?" Ngụy Dương cau mày, cố gắng nhớ lại.

Sau một lúc, cậu chợt nghĩ ra một chuyện.

Hôm đó, trước khi có điểm thi đại học, cậu và mấy người bạn cùng lớp về trường một chuyến.

Trong thư viện của trường có một chiếc ghế cũ nằm khuất ở góc, được mọi người gọi là ghế Học Thần.

Cái tên nghe rất trẻ trâu, chẳng ai biết từ khi nào nó xuất hiện hay vì sao lại có cái tên đó.

Thông thường, không ai ngồi lên nó cả, lâu ngày phủ đầy bụi. Nhưng cứ đến mùa thi, sẽ có học sinh mang theo đủ loại đồ cúng bái, quỳ lạy trước ghế, cầu mong được học thần phù hộ.

Ngụy Dương vốn chẳng tin mấy chuyện này, nhưng mấy đứa bạn lại nói rằng học ba năm mà chưa từng lạy ghế Học Thần thì quá phí phạm, sắp biết điểm thi rồi, nhất định phải thử một lần.

Thế là cả nhóm hùa theo nhau, ai cũng chuẩn bị lễ vật, chỉ riêng Ngụy Dương là tay không đến đó.

Trước ghế bày đầy những món đồ linh tinh của những người đến trước, nhìn qua cũng biết đã có không ít học sinh từng quỳ lạy ở đây.

Đám bạn thân của cậu vừa nói vừa cười, sôi nổi đặt đồ xuống, cúi lạy rất thành tâm.

Nhưng Ngụy Dương thì chỉ đứng một bên, hờ hững khoanh tay nhìn, trong lòng thầm cười nhạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/251.html.]

Cậu cũng xem như là một học sinh xuất sắc, luôn tin vào nỗ lực của bản thân hơn là dựa vào mấy thứ thần thánh hư vô này.

Hơn nữa, cậu rất có lòng tin với điểm thi của mình, chẳng cần phải cầu khấn gì cả.

Và đúng như cậu dự đoán, khi điểm thi công bố, cậu xếp hạng ba toàn thành phố, thậm chí còn lọt vào top mười toàn tỉnh.

Kể xong, Ngụy Dương nhíu mày, nhìn Kỷ Hòa đầy nghi hoặc: "Chủ kênh, chuyện tôi bị ma nhập có liên quan đến chuyện này sao?"

Kỷ Hòa gật đầu, ánh mắt có chút thương cảm: "Liên quan rất lớn. Vì cậu không lạy nên cậu ta mới để ý đến cậu."

Ngụy Dương trợn mắt, miệng há hốc.

Gì kỳ vậy?

Chỉ vì mình không quỳ lạy mà bị con ma nhập vào để làm bài tập?

Kỷ Hòa nhìn thẳng vào màn hình, giọng nói trầm ổn nhưng không giấu được sự chắc chắn:

"Đồng phục trường các cậu có màu xanh trắng, trước n.g.ự.c có logo hình hải âu, đúng không?"

Ngụy Dương hơi giật mình, nhưng vẫn gật đầu xác nhận. Cậu mở tủ lấy ra một chiếc quần xanh và áo trắng, giơ lên trước ống kính:

"Đúng vậy, đây là đồng phục trường tôi."

Kỷ Hòa khẽ nhíu mày: "Vậy thì con ma kia… chính là học sinh của trường cậu."

"Trường bọn tôi?"

Loading...