Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 250

Cập nhật lúc: 2025-02-26 22:44:26
Lượt xem: 16

Kỷ Hòa thở dài, giọng nói trầm xuống:

"Ngụy Dương, tỉnh lại đi."

Trong một khoảng không tối đen, Ngụy Dương đột nhiên mở mắt.

Là ai đang gọi mình?

Khoan đã, đây là đâu?

Giọng nói kia như đến từ bốn phương tám hướng, lặp đi lặp lại trong đầu cậu.

—— "Ngụy Dương, tỉnh lại đi."

Một đoạn ký ức lóe lên. Cậu nhớ ra rồi! Cậu đang kết nối với Kỷ Hòa!

Ngay khoảnh khắc đó, cơ thể Ngụy Dương đang cắm cúi viết bài đột nhiên run lên.

Bóng dáng mờ ảo trên người cậu cũng dần tan biến.

Cậu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, rồi mở ra lần nữa.

Ánh mắt cậu đã trở về như cũ.

Ngụy Dương hoang mang nhìn vào điện thoại, sau đó vội sờ lên người mình, như thể muốn xác nhận điều gì đó.

Đây là lần đầu tiên cậu tỉnh lại nhanh đến thế!

Cậu nuốt nước bọt, chậm rãi hỏi:

"Streamer… là cô gọi tôi dậy sao?"

Dưới bóng tối, Ngụy Dương không thể không nhận ra giọng nói quen thuộc kia là của ai.

Sau khi tỉnh lại, cậu sững người, chợt nhận ra đó chính là giọng của Kỷ Hòa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/250.html.]

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Ngụy Dương khó chịu đưa tay gãi đầu, giọng đầy thắc mắc: "Chủ kênh, rốt cuộc cái thứ quỷ này là sao vậy?"

Vừa dứt lời, ánh mắt cậu vô tình liếc xuống bàn. Đột nhiên, cậu ngây người.

"Ủa? Cái gì đây? Vở bài tập số học cấp ba?" Ngụy Dương cau mày, lẩm bẩm, "Không phải nó vẫn ở trên kệ sách sao? Ai lại lấy nó ra thế? Mà khoan đã… Chữ viết này không phải của mình!"

Cậu cầm quyển vở lên, chợt phát hiện trong tay còn cầm theo một cây bút.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Kỷ Hòa lạnh nhạt đáp: "Lúc cậu ngủ, con ma đó đã xuất hiện và làm mấy chuyện này."

Nghe đến đây, Ngụy Dương trừng mắt kinh ngạc: "Giải đề á?"

Bên dưới livestream, hàng loạt bình luận hiện lên:

[Giúp tôi làm bài tập: Cái gì? Có loại ma quỷ thế này à! Đưa nó cho tôi đi, để nó làm bài tập cho tôi với!]

[Nhóc con Triều Sán: Không ngờ trên đời này lại có con ma chăm học… đúng là tấm gương sáng cho học sinh!]

[Chó của Trình Nhiễm: Tôi có hơi muốn khóc rồi đó, nó thật sự rất thích học!]

Ngụy Dương nhìn chằm chằm Kỷ Hòa, ánh mắt đầy nghi hoặc, như thể vẫn chưa thể tin nổi những gì đang diễn ra.

"Cậu ta… ngoài giải đề ra còn làm gì nữa không?"

Kỷ Hòa chỉ về phía kệ sách của cậu: "Cậu thử kiểm tra xem, không chỉ có mỗi quyển đó đâu, cậu ta viết đầy mấy quyển khác nữa."

Ngụy Dương nghe vậy, vội vàng chạy đến kệ sách, lật tìm từng quyển.

Ngoài vở số học, cậu còn thấy cả vở ngữ văn, tiếng Anh… từng trang giấy dày kín chữ, nhưng nét chữ lại không phải của cậu.

Lúc này, cậu hoàn toàn tin rồi.

Những quyển vở này vốn dĩ cậu định gom lại để bán, vì cậu đã thi đại học xong, chắc chắn không rảnh rỗi đến mức tự mình làm bài tập.

Vậy nếu không phải cậu viết, thì chỉ có thể là… con ma kia thôi!

Ngụy Dương nhìn chồng bài tập trước mặt, mặt mày đầy uất ức: "Cậu ta giải đề của tôi làm gì?"

Loading...