Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 208
Cập nhật lúc: 2025-02-24 23:22:37
Lượt xem: 17
Ở đầu dây bên kia, mẹ anh ta vẫn tiếp tục gào lên: "Con trai, con nhất định phải bám lấy Trương Di Tĩnh! Con nghe mẹ nói không? Con trai?!"
Vương Thiên Lượng đứng lặng tại chỗ, không nhặt điện thoại lên, cũng chẳng buồn giữ lại tờ giấy ly hôn đã bị vò nát.
Cuối cùng, điều anh ta sợ nhất cũng đã bị phơi bày ra ánh sáng.
...
Kỷ Hòa nhanh chóng chìm vào giấc ngủ lúc hai giờ sáng, rồi tỉnh dậy vào chín giờ với một tinh thần tràn đầy sức sống.
Sau khi rửa mặt xong, cô cầm điện thoại lên, thấy mấy tin nhắn từ WeChat.
Là Trương Di Tĩnh gửi đến.
[Cuộc sống độc thân của tôi đến rồi]: (hình ảnh giấy ly hôn)
[Cuộc sống độc thân của tôi đến rồi]: "Đại sư! Tôi ly hôn rồi! Tin tức tên rác rưởi đó vô sinh cũng bị lộ ra rồi, sau này không còn ai bị hắn ta lừa nữa!"
[Cuộc sống độc thân của tôi đến rồi]: "Đại sư, cô có thể cho tôi xin địa chỉ không? Tôi muốn gửi tặng cô chút đặc sản quê tôi, không đáng bao nhiêu đâu!"
[Cuộc sống độc thân của tôi đến rồi]: "Cô có muốn đặc sản không? Mấy ngày nữa tôi đến thành phố S du lịch, có thể mời cô một bữa cơm không?"
Ngón tay Kỷ Hòa khẽ lướt trên màn hình, nhắn lại.
[Kỷ Hòa]: "Chúc mừng cô. Nhưng mà, khi đến thành phố S rồi, tôi e là cô sẽ không có thời gian để mời tôi ăn cơm đâu."
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Tin nhắn vừa gửi đi, ngay lập tức cô nhận được phản hồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/208.html.]
[Cuộc sống độc thân của tôi đến rồi]: "Đại sư, ý cô là sao? [xấu hổ.jpg]"
[Kỷ Hòa]: "Tôi tặng cô một quẻ bói miễn phí, xem như quà chúc mừng cô kết hôn sau này vậy."
[Cuộc sống độc thân của tôi đến rồi]: "Cảm ơn đại sư! [quỳ gối cảm tạ.jpg]"
Kỷ Hòa tắt điện thoại, ra ngoài luyện công buổi sáng.
Sau khi trở về, cô ngồi trong phòng cả buổi sáng để vẽ bùa trừ tà.
Mỗi lá bùa được cô cẩn thận vẽ rồi cất đi. Một lá đáng giá hai ngàn, nếu mỗi ngày có thể bán ba lá, thì thời gian trả nợ của cô có thể rút ngắn một nửa.
Từ mười năm giảm xuống còn năm năm.
Tương lai có thể mong đợi được rồi!
Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.
Mặt trời đứng bóng, ánh nắng gay gắt chiếu xuống khu đất rộng lớn.
Tiếng ầm ầm của máy xúc vang lên inh ỏi, từng mảng đất bị đào xới tung lên. Cả khuôn viên bệnh viện cũ kỹ như đang rung chuyển dưới sức mạnh của những cỗ máy khổng lồ.
Dưới tán cây lớn gần đó, một nhóm công nhân đội nón bảo hộ đứng quây quần xung quanh một người đàn ông trung niên, nón bảo hộ màu trắng nổi bật giữa đám đông.
Một công nhân thấp giọng báo cáo:
"Tổ trưởng Lục, bọn em đã chôn xong thuốc nổ rồi. Đợi công nhân rút ra hết là có thể kích nổ."