Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 201
Cập nhật lúc: 2025-02-24 23:16:08
Lượt xem: 12
Mặt nước không chỉ đơn thuần phản chiếu cảnh vật xung quanh. Nó giống như một màn ảnh, đang chiếu lại những thước phim từ quá khứ.
Trước gương Tây Dương, một cô gái trẻ mặc bộ trang phục hí kịch đang ngồi trước bàn trang điểm.
Gương mặt cô gái ấy—giống hệt nữ quỷ.
Cánh cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, nhưng cô gái không hề bận tâm. Cô ta vẫn tỉ mỉ tô vẽ lên gương mặt mình. Mãi cho đến khi một giọng nói vang lên từ phía cửa, ánh mắt cô ta thoáng sững lại, sau đó sáng bừng lên vì vui mừng.
Cô ta bỏ cây bút kẻ mày xuống, không chút do dự đứng bật dậy, chạy về phía cửa.
Hình ảnh trên mặt nước cũng chuyển động theo bước chân cô ta, cùng nhau di chuyển ra ngoài hành lang.
Trên ban công, cô gái dừng lại. Bên dưới, một thanh niên tuấn tú đang ngẩng đầu nhìn lên, nở nụ cười rạng rỡ, tay vui vẻ vẫy vẫy với cô ta. Dường như anh ta đang nói gì đó, nhưng hình ảnh không có âm thanh, không ai nghe được lời anh ta.
Bên cạnh người đàn ông là những chiếc rương lớn nhỏ, tất cả đều được buộc bằng vải lụa đỏ.
Đôi lông mày của cô gái khẽ cong, ánh mắt tràn đầy niềm vui. Không chần chừ, cô ta nhấc váy chạy xuống lầu.
Trong phòng livestream, khán giả cũng đang nín thở theo dõi qua màn hình điện thoại.
"Bé cưng Du Du: Đây không phải là câu chuyện của nữ quỷ khi còn sống đấy chứ?"
"Sao Bắc Minh: Con hát hơn một trăm năm trước, cộng thêm một thiếu gia nhà giàu... Đây chẳng lẽ là một chuyện tình trắc trở?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/201.html.]
"Heo bạch ngọc: Nhìn mấy cái rương kia, có khi là sính lễ. Có lẽ anh ta tới cầu hôn cô ấy?"
"Tôi là người tốt, đừng mắng tôi: Thời đó mà muốn cưới một con hát chắc chắn không dễ dàng gì... Nhưng nhìn nữ quỷ như thế này, có vẻ không phải là một câu chuyện có kết thúc đẹp."
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Hình ảnh trên mặt nước bỗng tối sầm lại, rồi nhanh chóng sáng lên lần nữa.
Vẫn là cô gái ấy.
Nhưng lần này, cô ta đang ngồi trước một tấm gương đồng.
Mái tóc đã được vấn lên theo kiểu của phụ nữ có chồng. Đôi mắt không còn trong trẻo, rạng rỡ như trước mà mang theo nỗi u sầu nặng trĩu.
Giống như có quá nhiều tâm sự bị dồn nén, đến mức ánh mắt cũng trở nên tối tăm, vô hồn.
Cửa phòng bất ngờ bị đẩy ra.
Một người đàn ông xiêu vẹo bước vào, hơi rượu nồng nặc.
Cô gái lập tức đứng dậy, định đỡ lấy anh ta, nhưng cánh tay vừa vươn ra đã bị anh ta hất mạnh ra xa.
Gương mặt người đàn ông đỏ bừng, giận dữ quát mắng cô gái.
Dù không nghe thấy lời anh ta nói, nhưng chỉ cần nhìn sắc mặt cả hai, cũng đủ hiểu tình hình không hề tốt đẹp.
Hình ảnh trên mặt nước một lần nữa tối đen.