"Đồng ý nhanh ?"
Điền Nhược Kỳ cau mày, cảm giác bất an len lỏi trong lòng. Mọi chuyện diễn quá suôn sẻ khiến cô cứ thấy gì đó sai sai. qua giọng trong điện thoại, tay săn ảnh là một cô gái còn trẻ. Một đứa con gái trẻ tuổi đến một , chẳng lẽ cô còn đối phó nổi?
Dù thì, cho dù đối phương mang theo , cô cũng sẵn phương án đối phó...
Một ngày , ban đêm.
Dưới chân một cây cầu vượt hẻo lánh ở vùng ngoại ô thành phố S, gió lạnh thổi vù vù, tạt mặt như những lưỡi d.a.o nhỏ.
Điền Nhược Kỳ mặc một chiếc áo khoác dày cộm, vẫn tránh khỏi rùng . Cô hắt một cái rõ to, quệt mũi cáu kỉnh lẩm bẩm:
"Hắt xì! Làm cái trò gì ? Đã trễ hơn mười phút mà còn tới?"
Ánh mắt cô ngừng đảo quanh khu vực xung quanh, chăm chú dõi những bóng tối đen đặc gầm cầu.
Miệng thì tỏ ai cùng, nhưng thực tế, Điền Nhược Kỳ đến một . Cô mang theo sáu vệ sĩ cao to, ẩn trong bóng tối. Dự định là chỉ cần tay săn ảnh xuất hiện, cô sẽ lập tức sai khống chế, ép giao ảnh xóa hết bằng chứng.
"Ha!" Cô lạnh trong cổ họng. "Một tay săn ảnh tép riu mà cũng dám uy h.i.ế.p ? là sống chết!"
Cô định cho đối phương hiểu một bài học rằng minh tinh nào cũng dễ bắt nạt như tưởng tượng.
Chờ thêm vài phút, cuối cùng cũng động tĩnh. Một giọng khẽ vang lên từ phía cây cột bê tông lớn:
"Xin , đến trễ. Còn tiền thì ? Cô mang theo chứ?"
Một cô gái nhỏ nhắn xuất hiện, đội mũ trùm và đeo khẩu trang đen, chỉ để lộ đôi mắt đang dò xét. Rõ ràng chính là liên hệ với cô qua điện thoại.
Điền Nhược Kỳ kỹ , đúng là một cô gái, vóc dáng còn gầy gò, yếu ớt. Trong mắt cô , chẳng tí sức uy h.i.ế.p nào cả.
Cô gái cất giọng nghi ngờ:
"Sao cô mang theo gì hết ? Không lẽ định tay đến gặp ?"
Điền Nhược Kỳ đảo mắt một vòng, xác nhận đối phương thực sự đến một , liền nở nụ đầy chế nhạo:
"Đến tay thì ? Cô tưởng tám triệu là con thể ngoan ngoãn mà đưa chắc? Mơ mộng cũng giới hạn chứ. Có khi mơ kiểu đó còn nhanh kiếm tiền hơn đấy!"
Cô gái khựng , im lặng trong vài giây chậm rãi đáp:
"Vậy thì xem cô Điền cũng quan tâm lắm đến việc những tấm ảnh đó sẽ tung ..."
Cô điềm tĩnh, nhưng từng chữ như mũi kim chọc tâm trí của Điền Nhược Kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1755.html.]
Điền Nhược Kỳ nheo mắt, nhạt:
"Tất nhiên là quan tâm. cô nghĩ sẽ để cô dễ dàng rời khỏi đây ? Nói cho cô , từ lúc đồng ý gặp mặt, hề ý định để cô yên mà rời ."
Nói cô vỗ tay hai cái.
Từ phía , sáu đàn ông lực lưỡng lập tức bước , ánh mắt lạnh lùng, đầy đe dọa.
"Trói cô cho !"
Cô lạnh giọng lệnh.
Cô gái hoảng hốt, lùi vài bước:
Mộng Vân Thường
"Cô... cô định gì? Đây là giữa thành phố đấy! Cô bắt cóc ? Đây là phạm pháp đấy!"
Điền Nhược Kỳ nhún vai, nhếch môi:
"Phạm pháp? Đừng giả bộ đạo đức. Người tống tiền là cô! cũng định gì quá đáng, chỉ giữ cô một thời gian, đợi đến khi cô tự hiểu vấn đề và chịu xóa hết ảnh. Lúc đó sẽ thả cô. Thế nào? Giao dịch tệ , đúng ?"
Cô gái nghiến răng, giọng gấp gáp:
"Cô sợ đồng bọn ? Nếu mất tích, họ sẽ tung ảnh của cô lên mạng đấy!"
Điền Nhược Kỳ mỉm tự tin:
"Vậy thì xem đồng bọn cô quý cái mạng của cô ... tin là . Với một phi vụ lớn thế , chắc chắn cô hợp tác với lạ , đúng chứ?"
Cô liếc mắt đầy ẩn ý:
"Nếu là đồng bọn tin tưởng, thì chắc chắn sẽ bỏ rơi cô. Vậy thì... cũng chẳng sợ lộ diện."
Cô gái đáp lời, mấy đàn ông nhanh chóng trói tay chân , nhét ghế chiếc xe đang đợi sẵn.
Điền Nhược Kỳ bật lớn, chỉnh kính râm ung dung lên ghế phụ.
" thật cho cô ," cô đầu , với giọng đầy đắc ý, "cô đầu tiên chụp những tấm ảnh đó. Trước cô vài hôm, cũng một gã đến tìm , đòi năm triệu."
"Tất nhiên, cũng chẳng trả xu nào. Giờ thì đang đợi cô tầng hầm . Hai cứ ở cùng mà tâm sự. Xem ai điều thì về ."
Cô nhếch mép:
"Chúng đủ kiên nhẫn. Đừng biến chuyện thành quá khó coi."