Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1626

Cập nhật lúc: 2025-04-22 14:44:20
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô đứng trong hội trường, ánh mắt lướt một vòng quanh đám đông, rồi khẽ bật cười:

"Cũng đông người ghê nhỉ."

Thường Gia Ngôn đứng cạnh cô, gật đầu:

"Đương nhiên rồi. Đây là đại hội thay đổi nhiệm kỳ mà. Tất cả các thành viên quan trọng đều phải có mặt, trừ khi gặp chuyện bất khả kháng."

Trước đây, Kỷ Hòa từng nghe ông Thường Toàn kể khá nhiều về tình hình nội bộ của Hiệp hội Đạo giáo. Bề ngoài, bốn vị phó chủ tịch có vẻ như ngang hàng, nhưng thực chất bên trong lại tồn tại những khác biệt không nhỏ.

Trong số đó, hai thế lực lớn mạnh nhất là Nam Mạc và Bắc Thường – luôn được xem là ngang tài ngang sức. Kế đến là hai gia tộc có phần yếu thế hơn: nhà họ Tề và nhà họ Liên.

Một câu chuyện thú vị liên quan đến hai nhà này vẫn thường được đem ra làm chủ đề bàn tán trong giới huyền học. Nhà họ Tề từng phát đạt nhờ… trộm mộ. Cứ thế, từ mộ này sang mộ khác, họ không chỉ thu được vô số tài vật mà còn học được rất nhiều bí thuật cổ xưa. Sau này, họ từ bỏ con đường mờ ám, "được cảm hóa bởi chính quyền" và dần trở thành một dòng họ danh giá trong giới huyền thuật.

Trái lại, nhà họ Liên lại nổi tiếng với tài chế tạo cơ quan tinh vi. Từ hàng chục đời trước, nhiều vương công quý tộc đã mời họ xây dựng lăng mộ. Bất kỳ kẻ trộm mộ nào dám bén mảng đến, nếu chạm phải cơ quan của nhà họ Liên thiết kế, dù có mười mạng cũng khó lòng sống sót.

Cũng vì vậy mà giữa hai nhà từng nảy ra một cuộc tranh cãi kéo dài suốt nhiều năm. Nội bộ Hiệp hội vẫn thường tò mò: Nếu quay về vài chục đời trước, khi kĩ thuật trộm mộ của họ Tề đụng độ cơ quan của họ Liên, thì ai mới là kẻ thắng cuộc?

May mắn thay, thời đại đã đổi khác. Hai đại gia tộc ngày nay không còn tranh đấu nữa, thậm chí còn có thể cùng nhau ngồi uống trà đàm đạo. Đúng là gặp thời thế tốt.

Nếu như chuyện này xảy ra vào thời phong kiến, e rằng chỉ cần chạm mặt đã có thể rút kiếm ra đối đầu rồi.

Không lâu sau, người nhà họ Mạc cũng đến. Là người đứng đầu dòng họ Mạc – đại diện cho thế lực phía Nam trong "Nam Mạc Bắc Thường" – ông Mạc Gia Vệ vẫn nổi bật như thường lệ với phong thái uy nghiêm khó ai bì kịp.

Tuy nhiên, điều khiến mọi người chú ý hơn cả lại là thiếu nữ đi bên cạnh ông.

Ngay lập tức, trong đám đông vang lên những tiếng xì xào:

"Trời đất ơi, đó là Mạc Linh Nhi – cháu gái ruột của nhà họ Mạc đấy à? Đẹp thật sự luôn!"

"Đúng đó, từ trước đến giờ chỉ nghe danh, không ngờ ngoài đời lại xinh đẹp như vậy."

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1626.html.]

Gia tộc họ Mạc vẫn luôn che chở Linh Nhi rất kỹ, hiếm khi để cô xuất hiện trước công chúng. Hôm nay, cô xuất hiện long trọng tại sự kiện trọng đại này, hẳn là vì Mạc lão đã có ý định lui về sau, bắt đầu tính đến người kế vị.

Thường Gia Ngôn quan sát xung quanh, vẻ mặt hơi trầm xuống. Anh như đang suy nghĩ điều gì đó, rồi ánh mắt dừng lại nơi cổ tay Linh Nhi.

Trên cổ tay trắng nõn của cô đeo một chiếc vòng tay gắn chiếc chuông bạc nhỏ – thứ đã khiến ánh mắt anh sẫm lại.

Đó là "chuông dẫn hồn" – bảo vật tổ truyền của nhà họ Mạc. Chỉ cần rung lên, nó có thể điều khiển hồn ma hoặc xác c.h.ế.t làm việc theo ý muốn. Tuy nhiên, hiệu quả đến đâu lại phụ thuộc hoàn toàn vào sức mạnh tinh thần của người sử dụng.

Rõ ràng, Mạc Gia Vệ đã giao món bảo vật ấy cho Linh Nhi.

Phía bên cạnh, ông Thường Toàn cũng nhận ra điều đó. Ông nhẹ ho một tiếng rồi lườm cháu mình:

"Khụ... Thằng nhóc kia, nhìn con bé Linh Nhi nhà người ta xem. Con gái mà trưởng thành, điềm đạm, khiến người lớn yên tâm. Còn mày thì sao hả? Giờ ông có giao nhà họ Thường cho mày, ông cũng chẳng yên lòng nổi."

Thường Gia Ngôn nhíu mày:

"Ông à... ông khen người ta thì cứ khen, lôi con vào làm gì?"

"Ông mày hận rèn sắt không thành thép đấy!" – Thường Toàn trợn mắt, rồi thở dài – "Thôi được rồi. Hôm nay cho mày mở mang tầm mắt, cảm nhận rõ thế nào là khí thế của Hiệp hội Đạo giáo. Chúng ông già cả rồi, từ nay mọi thứ sẽ giao lại cho thế hệ các con."

Ông quay sang nhìn cháu trai, ánh mắt nghiêm nghị:

"Còn con có ngồi vững được vị trí ấy hay không… phải dựa vào chính thực lực của con."

Ánh mắt ông không có ý đùa cợt. Một ánh nhìn như muốn khắc ghi sâu vào tim cháu trai, rằng đây là lúc nên trưởng thành.

Hiệp hội Đạo giáo mỗi năm đều có biến động nhân sự, nhưng chỉ những người có thực tài, thực lực mới có thể giữ được vị trí của mình lâu dài. Đừng thấy hiện tại bốn đại gia tộc còn đang rực rỡ nổi bật, bởi đến một ngày, nếu họ không còn xứng đáng, thì cũng sẽ phải lùi về phía sau mà thôi.

Thường Gia Ngôn im lặng.

Áp lực... như một ngọn núi đè lên vai anh.

Loading...