Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 160

Cập nhật lúc: 2025-02-23 16:15:54
Lượt xem: 8

Cho dù đó có là con gái ruột của mình, chỉ cần làm ra chuyện bà ta cho là đáng xấu hổ, thì cũng sẽ bị bà ta khinh miệt, căm ghét.

Ông ta dựng chuyện Dung Dung qua lại với đám thanh niên hư hỏng. Ban đầu ông ta còn lo bà ta sẽ không tin, nhưng không ngờ bà ta tin ngay lập tức.

Mạnh Kiến Bình cười thầm trong bụng.

“Chuyện của Dung Dung à…”

Ông ta vừa mở lời, bỗng thấy một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong bóng tối.

Chưa kịp phản ứng, Lý Thúy Hoa đã vung tay, một con d.a.o sáng bóng lao thẳng về phía ông ta.

“Mạnh Kiến Bình, mày phải chết!”

Giọng bà ta trầm thấp, từng chữ rít ra qua kẽ răng.

Bà ta cố ý chọn thời điểm đêm khuya, không muốn kinh động đến hàng xóm xung quanh.

Trong cơn hoảng loạn, Mạnh Kiến Bình vô thức lùi lại, chân đạp phải mép thảm, cả người ngã nhào xuống đất. Nhờ thế mà con d.a.o sắc bén kia sượt qua trước mắt ông ta trong gang tấc.

Lý Thúy Hoa c.h.é.m hụt, ánh mắt càng thêm điên dại. Bàn tay cầm d.a.o siết chặt, lần nữa lao về phía trước.

Lần này, Mạnh Kiến Bình không may mắn nữa.

“Phập!”

Lưỡi d.a.o cắm thẳng vào bả vai ông ta.

“Aaa!”

Một cơn đau nhói như xé thịt tràn khắp cơ thể. Mạnh Kiến Bình há miệng hét lên, mặt mũi tái nhợt, mồ hôi túa ra như tắm.

Vì vết d.a.o đ.â.m quá sâu, Lý Thúy Hoa không thể rút ra ngay. Nhờ vậy mà Mạnh Kiến Bình có cơ hội thoát thân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/160.html.]

Ông ta nghiến răng, dùng cánh tay không bị thương chống xuống sàn, lê người ra sau, cố gắng kéo dài khoảng cách với Lý Thúy Hoa.

Nhìn ánh mắt bà ta, ông ta biết—bà ta muốn g.i.ế.c ông ta thật!

“Bà Từ, chắc chắn có hiểu lầm ở đây!”

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Lý Thúy Hoa từng bước tiến đến, đôi mắt đỏ ngầu như dã thú.

Bóng bà ta phủ xuống, như một ác quỷ vừa bước ra từ địa ngục, khiến Mạnh Kiến Bình run bắn.

“Bà bình tĩnh lại đi! Có gì chúng ta nói chuyện đàng hoàng! Bà muốn bồi thường gì, tôi cũng có thể lo cho bà. Chỉ cần bà tha cho tôi… xem như mọi chuyện chưa từng xảy ra, được không?”

Đúng lúc này—

“Xoạch!”

Chiếc TV vốn đã bị tắt bỗng nhiên bật sáng.

Trên màn hình, một khung cảnh mờ tối hiện ra.

Trong một căn phòng bẩn thỉu, Từ Dung Dung co rúm vào góc tường, đôi mắt hoảng loạn, thân thể run rẩy.

Cô ấy nghẹn ngào cầu xin:

“Ông để cháu đi… cháu sẽ không nói ra chuyện hôm nay đâu…”

Lão Mạnh chậm rãi bước tới, từng bước ép sát cô gái, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười dâm đãng.

"Chỉ cần cháu ngoan ngoãn, ông Mạnh sẽ thương yêu cháu thật tốt."

Trong không gian lạnh lẽo, giọng nói trầm thấp của hắn hòa cùng âm thanh trong TV, tạo nên một sự kinh hãi rợn người.

"Chỉ cần mày chết, Dung Dung của tao có thể trở về."

Giọng Lý Thúy Hoa vang lên, đều đều và lạnh lẽo, như một lời phán quyết của tử thần.

Loading...